NGƯỜI TÌNH HOA BẮC - Trang 136

Cậu anh thứ vẫn tiếp tục khiêu vũ như không có chuyện gì hết, cậu đã

không nhìn thấy cảnh tượng.

Người anh cả quay lại và gào lên: Đi nào, đi nào, ta hãy ra khỏi cái tiệm

thảm hại này. Anh ta hốt hoảng, hạ lệnh cho cậu em thứ ra về ngay lập tức.
Cô bé xen vào giữa hai anh em để can thiệp. Cô bảo người anh hãy đợi cho
điệu nhảy kết thúc.

Người anh cả đợi.

Bà mẹ say rượu. Bà cười vì mọi sự, vì việc con trai ăn cắp tiền, vì nỗi sợ

hãi của con, vì sự hốt hoảng của anh ta cứ như đó là một vở hài kịch rất
buồn cười, rất sống động, mang tính vận động du hí, mà bà thuộc lòng và
luôn khiến bà thích thú - giống như sự khinh suất của một đứa trẻ có thể
gây thích thú.

Người anh cả lại ra ngoài sân tiệm La Cascade. Một người nào đó của La

Cascade đến báo trước: Tiệm khiêu vũ sắp đóng cửa. Nhạc ngừng.

Quầy rượu đóng cửa.

Cô bé bảo Thanh, “Quả thật chúng ta là một gia đình vô lại”.

Thanh bảo điều ấy không hề gì, anh cười.

Cô bé bảo Thanh rằng cô sẽ cùng anh đến căn hộ độc thân lấy tiền, rằng

anh sẽ gặp lại cô ở phố Ly- autey phía những con hào nơi Alice bán mình.
Anh biết đấy là chỗ nào. Anh nhớ lại câu chuyện cô bé đã kể cho anh,
chuyện về Alice và những người lạ mặt đi xe hơi dừng xe lại ở nơi cô bảo.

Cô bé nói mọi điều với Thanh, trừ chuyện của cô với người Hoa ở Sa

Đéc. Còn cô, thì cô chỉ nói về Thanh với riêng người Hoa ở Sa Đéc đó mà
thôi.

Tất cả mọi người ra khỏi tiệm khiêu vũ.

Chiếc xe hòm thắp sáng đèn bên trong, như một nhà ngục.

Xe không người. Bác tài đợi cô bé.

Người anh cả đã thiếp ngủ trong chiếc B12.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.