NGƯỜI TÌNH HOA BẮC - Trang 170

tuần đầu tiên trước đám cưới.”

“Ông đã làm đám cưới sớm hơn.”

“Nếu nó diễn ra khi em còn ở đây, anh sẽ không chấp nhận.”

Cô bé hỏi liệu anh có biết qua cha anh về mọi vụ trộm cắp tiền bạc của

người anh cả, về mọi chuyện rắc rối với bà mẹ hay không.

Anh bảo rằng anh không biết, rằng chuyện ấy không khiến anh quan tâm.

Rằng chuyện chẳng là gì với cha anh, chẳng là gì hết… những vụ trộm cắp
vặt, thậm chí mọi người không nói tới.

Cô bảo có thể họ sẽ có lần gặp lại nhau. Sau này. Nhiều năm nữa. Một

lần duy nhất hoặc nhiều lần. Anh hỏi gặp lại nhau để làm gì.

Cô bảo, “Để biết”. “Cái gì?”

“Tất cả những gì sẽ xảy ra trong cuộc đời của anh và của em…”

Thinh lặng.

Thế rồi cô lại hỏi anh nữa và hỏi nữa anh đã nhìn thấy vợ chưa cưới của

mình lần đầu tiên ở đâu. Anh bảo, “Trong phòng khách của cha anh. Và cả
ở ngoài phố khi cô ấy đến nhà cha anh để cho anh xem mặt trước sự hiện
diện của ông”.

“Anh đã bảo em: Cô ấy đẹp.”

“Ừ, đẹp. Trông thì đẹp, anh nghĩ thế… Da trắng và rất mịn như da phụ

nữ miền Bắc. Cô ấy trắng hơn em. Nhưng cô ấy rất cường tráng còn em thì
nhỏ bé và mảnh dẻ hết sức… Anh sợ mình không thể.”

“Anh không nhấc bổng cô ấy lên được…”

“Có lẽ là được… nhưng em thì em nhẹ như một chiếc va li… anh có thể

quẳng em lên giường… như một chiếc va li nhỏ…”

Cô bé bảo rằng cái từ “cường tráng” từ nay sẽ khiến cô buồn cười.

“Cô ấy còn chưa có quyền nhìn anh. Nhưng cô ấy đã trông thấy anh, mọi

người biết như thế. Cô ấy, thì cô ấy rất nghiêm túc đối với tục lệ Trung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.