NGƯỜI TÌNH KỲ LẠ - BOILEAU - Trang 100

- Vâng thưa ông.
Flavières ngồi xuống. Anh thở hổn hển như đang say một cuộc thi đầy thể
thao dữ dội. Cô bán hàng bày hết mọi kiểu áo trên bàn và chăm chú nhìn
Renée, nhưng anh lên tiếng:
- Chiếc này.
Cô bán hàng kinh ngạc:
- Chiếc áo đen?
- Phải, cái áo đen... - Và an quay sang Rénee.
- Em thử xem... Để anh vui lòng.
Nàng ngần ngừ, mặt đỏ lên bởi cô bán hàng đang chăm chú nhìn họ, rồi đi
vào phòng thử áo với cô ta.
Flavières đứng dậy, đi qua đi lại, anh tìm lại được chờ đợi lúc xưa, cũng lo
âu, phập phồng, ngột ngạt, anh tìm lại được sự sống. Anh nắm chặt chiếc
quẹt máy bên trong túi áo. Và vì thời gian trôi qua quá chậm, và vì tay anh
trở nên run rẩy ẩm ướt. Anh đi tìm một bộ quần áo, đang máng trên dây.
Anh muốn kiếm một bộ màu xám, nhưng không tìm thấy bộ màu xám nào
giống hệt như bộ màu xám xưa kia anh đã từng mặc. Phải chăng ký ức đã
lý tưởng hoá một vài chi tiết? Có chắc anh nhớ đúng vậy không? Cánh cửa
phòng thử áo kêu lên, anh quay lại và gặp cú sốc in hệt như xưa kia ở
Waldorf. Một cú sốc bằng xương bằng thịt chính Madeleine sống lại, nàng
bất động như đã nhận ra anh.
Madeleine đi lại gần anh, mặt tái mét và trong đôi mắt, đôi mắt dò dẫm, sầu
não như thuở nào! Nàng giơ đôi bàn tay gầy gò lên, rồi lại bỏ xuống.
Không, hình ảnh Madeleine cũng chưa hoàn chỉnh lắm. Anh để ý đến đôi
bông tai nàng đeo và anh bảo nhỏ:
- Em cởi đôi bông tai cho anh?
Nàng chưa rõ ý anh, thì ra anh đã tự cởi lấy bằng những ngón tay thô bạo,
đôi bông tai kênh kiệu. Anh lùi lại một bước, cảm thấy nỗi thất vọng bất
lực của một hoạ sĩ không lột tả hết được cảnh quan.
Anh nói với cô bán hàng:
- Chúng tôi mua chiếc áo bà đang mặc… bộ này vừa vặn lắm, gói lại dùm
tôi. Cô chỉ dùm khu giày dép.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.