NGƯỜI TÌNH KỲ LẠ - BOILEAU - Trang 99

phúc sẽ giết chết mình mất... Hiện giờ anh chưa thấy lúc nào đau khổ hơn.
Ðến trước mấy tủ kiếng, nàng đi chậm lại, người nàng nặng hơn trong tay
anh, anh sốt ruột và càng cảm thấy nàng tầm thường hơn trong một chuyện
tầm phào này. Anh hỏi nàng:
- Chắc trong chiến tranh em thiếu thốn giữ lắm?
Nàng thều thào:
- Ðủ mọi thứ.
Giọng đầy khốn khổ của nàng làm anh xúc động.
- Almaryan đã cưu mang em?
Anh biết điều này sẽ làm nàng thương tổn, nhưng anh không làm sao cầm
được. Nàng bẻ bẻ lóng tay dưới tay áo khoác.
- Em rất vui mừng khi gặp anh ấy.
Ðến phiên anh khó chịu. Ðây là cuộc chơi, và anh cũng không nhượng bộ.
Giọng anh đột nhiên cau có:
- Em nghe đây!...
Nhưng rồi anh dừng lại. Tiếp tục có hay ho gì. Anh kéo nàng đi vào trung
tâm. Nàng lên tiếng:
- Ðừng đi quá mau. Anh nhớ là mình đi dạo.
Anh không trả lời. Lần này chính anh nhìn kỹ mấy tủ kiếng. Cuối cùng anh
bắt gặp thứ anh muốn.
Theo anh... Ðây là vấn đề mà anh vừa hỏi. Bằng một giọng lạnh tanh,
Flavières lên tiếng:
- Khu áo dài?
- Thưa trên lầu một. Thang máy phía bên trong.
Lần này thi anh đã dứt khoát. Và Traboul phải trả tiền vụ này, một sự thoả
mãn thô bạo nung cháy người anh. Ngàn rồi phải thú nhận... Thế nào nàng
cũng phải thú nhận. Người nhân viên kéo tủ kính lại. Thang máy từ từ lên.
Renée thủ thỉ:
- Anh yêu.
- Em im đi, và hãy đến trước cô bán hàng.
- Cho chúng tôi xem hết các loại áo sang trọng nhất.... Anh nói với người
bán hàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.