NGƯỜI TÌNH KỲ LẠ - BOILEAU - Trang 117

Anh vừa gọi tên song nàng không nghe thấy gì. Có phải đây là một phản
ảnh mà anh chiêm ngưỡng trong kiếng? Hơn nữa, phải chăng đây là hình
ảnh nội tâm, giống như những hình ảnh mà người ta phân biệt được trong
một quả cầu thuỷ tinh? Không động đậy, anh xoay ghế và anh chắc chắn
mình không lầm.
Những nhát lược chậm rãi, sự va chạm nhẹ nhàng, và mơn trớn của những
ngón tay trên da thịt đã ru thiếu phụ vào một giấc mơ, suy tư và chắc thấy
anh nhìn mình chằm chằm, nàng thờ ra và làm một cố gắng quay đầu lại
cười mê đắm:
- Chút nữa đi, em muốn ngủ. Em còn buồn ngủ.
Nàng lơ đễnh nhìn lên kiểu tóc, và nói:
- Không tệ. Ðẹp hơn trước. Nhưng coi bộ không chắc, ví dụ...
Nàng lắc đầu, mấy cây kẹp rơi xuống, nàng lắc mạnh hơn, và búi tóc xổ ra,
tóc xoã xuống vai. Nàng phá lên cười, cả Flavières cũng vậy, mặc dầu anh
thấy sờ sờ. Nàng nói:
- Người yêu khốn khổ của tôi ơi!
Anh vẫn cười lấy tay xoa hai bên thái dương, và cảm thấy không thể nào ở
lại trong phòng này nữa. Anh nghẹt thở. Anh cần có ánh sáng, xe điện,
tiếng ồn và đám đông. Anh giống như nhà luyện kim vừa chạm đến nàng.
Anh tắm vội vàng, mở vòi nước thật mạnh, lâu lâu lại chạm phải kệ để xà
phòng. Nàng đề nghị:
- Em xuống trước.
- Không. Em đợi anh. Em đợi anh được chứ!
Giọng của anh từ trong phòng tắm bỗng chốc thay đổi một cách kỳ lạ.
- Anh làm sao thế?
- Anh. Không có gì. Em nghĩ anh sao thế?
Anh nhận thấy nàng bới tóc như cũ, và không làm sao xác định được nàng
vui hay buồn. Anh thắt cà vạt khoác áo ngoài, cặp tay nàng. Nàng đùa.
- Em không mất đâu.
Nhưng anh không buồn cười. Cả hai rời khách sạn, và không lâu sau đó lại
trở nên lo âu. Flavières thấy mệt, nhức đầu, và ngồi nghỉ ở một công viên.
- Anh xin lỗi. Chắc phải về thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.