NGƯỜI TÌNH KỲ LẠ - BOILEAU - Trang 128

Tay nàng viết nhanh, có thể giờ nàng viết thư cho anh, nàng thì thầm với
anh như xưa kia nói với Gévigne. Anh muốn bệnh vì sợ hãi và âu sầu.
Nàng xếp thư dán lại và để tiền trên bàn. Flavières lánh ra khỏi đống thùng
phuy. Một nổi ngờ vực ghê gớm lởn vởn trong đầu anh. Phải chăng nàng có
ý định... Nàng hãy còn cách bờ sông khá xa, và đang đi giữa đường rầy... Ở
đây có qua nhiều tàu hợp ý nàng. Madeleine đi tìm một nơi vắng vẻ hơn,
người trước, người sau họ vượt mũi con tàu chiến, mà mấy lỗ châu mai tối
đen như theo dõi họ. Phía trên lan can tàu, một anh thuỷ thủ đang phẩy
phẩy điếu thuốc. Những sợi dây cáp to tướng cuộn vào nhau, kết lại ở bến
tàu, như những ngọn núi về đêm im vắng.
Những ngọn đèn vàng vọt, bu quanh bởi mấy con thiêu thân. Madeleine đi
nhanh một tay buông thỏng theo chiếc váy đang bị gió thổi vật lên. Nàng
khom mình xuống để đi qua một sợi dây đôi, và thận trọng đi về mé sông.
Flavières núp sau một cần trục quan sát. Ở đây không có một bóng người.
Bên dưới kẻ đá, hai chiếc ca nô đang ked nhau. Flavières nhón gót nhè nhẹ
như một tên trộm đang chuẩn bị làm ăn. Anh choàng tay qua vai nàng và
kéo nàng về phía sau.
Nàng la lên, vùng vẫy.
- Anh đây, cho anh xem lá thư. - Anh cố không làm nàng sợ
Hai người giằng co. Túi xách mở ra lá thư bay vòng vòng như một chiếc lá,
Flavières lấy chân chận lại nhưng không kịp. Một cơn gió thổi mạnh bốc lá
thư lên và bay mất.
Flavières ôm chặt nàng - Em đang làm gì vậy.
- Buông em ra.
Anh nhét túi xách vào áo vét, kéo nàng đi.
- Anh theo em từ tiệm Maryse. Em tới đây làm gì? Trả lời anh đi. Em viết
gì cho anh trong thư. Phải chăng là một lời vĩnh biệt?
- Vâng.
- Sau đó em định làm gì?
- Em đi, có thể ngày mai làm gì cũng được. Em không thể chịu đựng được
nữa!
- Còn anh thì sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.