NGƯỜI TÌNH KỲ LẠ - BOILEAU - Trang 57

- Madeleine, em thật sự tin ở chúa?
Ðầu nàng hơi quay lại, mặt mày xanh như bệnh.
- Madeleine, em sao thế?
- Không có gì. Ðương nhiên là em tin. Em bắt buộc ở thế gian này không
phải là nơi cuối cùng chính vì vậy mà thật kinh khủng.
Cuối cùng nàng nói:
- Thôi mình đi.
Nàng đứng dậy làm dấu thánh giá lần nữa trước bàn thờ. Flavières nắm tay
nàng.
- Tốt nhất là chúng ta nên đi thôi. Anh không thích em trong tình trạng này.
- Vâng, ngoài trời không khí chắc đỡ hơn.... Họ bước ngang toà giải tội đã
lung lây. Flavières tiếc là mình chẳng giúp gì được cho nàng. Chắc chắn
Madeleine cần một cha giải tội. Bởi vì linh mục nghe qua rồi bỏ, còn anh?
Nếu nàng như tôi, anh có quên không? Anh nghe như có tiếng dò dẫm
trong bóng tối của ai đó đang tìm cách mở cửa. Một cánh cửa mở ra dẫn tới
một cầu thang hình xoắn ốc.
- Madeleine, em lầm rồi, đây là cầu thang lên tháp chuông.
- Em muốn nhìn rõ.
- Chúng ta không còn thì giờ nữa đâu.
- Chỉ một chút thôi.
Nói xong, nàng leo lên. Anh không làm sao dám chần chừ. Hơi sợ, anh
bước lên những nấc thang đầu tiên lấy sợi dây thừng nhớp nháp dùng làm
lan can.
- Madeliene, đừng đi quá mau.
Tiếng anh rì rào, vang lại trong bốn bức tường chật hẹp. Madeleine không
trả lời, nhưng tiếng giày nàng nghe rõ trên các bậc thang. Flavières vượt
qua khoảng trống và nhìn thấy chiếc Simca nóc mở, và dưới rặng cây
dương liễu, một số phụ nữ đang làm việc tại đây tóc cột khăn tay. Một cơn
buồn nôn thắt chặt cổ họng anh. Anh rời cửa sổ, từ từ đi lên, miệng không
ngớt kêu lớn.
- Madeleine đợi anh với.
Anh thở gấp. Hai bên màng tang đập lia lịa. Chân tay rụng rời. Lại thêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.