NGƯỜI TÌNH KỲ LẠ - BOILEAU - Trang 67

vậy.
Flavières bật nút và nhìn ánh lữa mong manh trước khi thổi tắt. Thỏi thép
của bật lữa làm nóng tay anh. Không chắc chắn là những lý do của
Madeleine không thể về khi cứ bám vào các câu hỏi tại sao ? tại sao?
Nhưng anh quyết định giữ mãi vấn đề trong trí nhớ và sẽ có một ngày làm
sáng tỏ. Một ngày nào đó nhất định anh sẽ chọc thủng tấm màn bí mật
Lagerlac này. Anh linh cảm như vậy. Anh tưởng tượng như một tu sĩ, trong
phòng tối, quỳ dưới đất, nhưng không phải một thập giá treo trên tường, mà
là ảnh của Madeleine, bức ảnh ở văn phòng Gévigne. Anh nhíu mày, nhăn
trán và gọi bồi tính tiền. Quỷ tha ma bắt cần phải thẳng tay hành động mới
được. Cấm khủng bố. Ðiều nảy nằm trong phần trừng phạt. Anh đi ra.
Màn đêm buông xuống. Ánh sao sáng chiếu trên những ngôi nhà cao tầng.
Vài chiếc xe chạy ngang, đèn được che chắn bởi ánh sáng. Anh chưa quyết
định quay về nhà. Anh nghi ngờ cú điện thoại đã khám phá ra xác của
Madeleine. Anh không giận dữ, cũng không thấy mệt mỏi, một thân xác mà
theo anh là có trách nhiệm với bao tai ương. Anh đi bừa trong cơn hỗn
loạn. Nỗi tan tóc này, anh cần phải khám phá trọn đêm nay. Đây là vấn đề
tự trọng và hơn thế nữa. Ở nơi mà Madeleine đã ra đi, chắc nàng cũng đang
cần một nỗi niềm thân hữu. Ôi Eurydice bé nhỏ,… nước mắt anh chảy ra,
anh muốn đến chốn hư vô để gặp nàng, ít nhất là trong đêm nay. Nhưng anh
chỉ gợi nhớ được cảnh cổ mộ tựa như cái thành phố không có ánh sáng này.
Những bóng đêm phủ xuống mặt anh và mất dần trên đường phố, và con
sông với từng đợt sóng đen dọc theo những kẽ sông không còn tên tuổi.
Anh đi quanh quẩn trong đêm. Dường như đất của người sống cách đâu đây
xa lắm. Nơi đây toàn là kẻ chết. Những con người cô đơn ám ảnh bởi quá
khứ. Họ đi đi, lại lại, mỗi người nhớ lại hạnh phúc xa xưa. Có người dừng
lại nghiêng mình ngó dưới nước, kẽ khác đi về gấp rút nhưng không có lí
do. Tất cả mọi người như đang chờ đợi sự phán xét cuối cùng.
Anh bồi vừa nói gì ban nãy. Đức đã đánh thủng mặt trận Liège.
Flevières ngồi xuống băng đá, quàng tay qua thành ghế, ngày mai anh sẽ ra
đi. Đầu quẹo qua anh nhắm mắt nghĩ ngợi. Anh ngủ cằm xệ xuống, như
một tên bụi đời trong phòng giam sở cảnh sát. Một lúc sau anh thức dậy vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.