NGƯỜI TÌNH KỲ LẠ - BOILEAU - Trang 76

không.
Flavières ông còn nhớ?
Ông già cắt đế giày bằng con dao nhà bếp, càu nhàu - Thật lộn xộn, như
bây giờ.
- Nhưng ông ấy làm sao chết được?
- Ông ta bị giết trên con đường ở phía Nam. Buổi sáng đó ông xuống dưới
nhà trông hết sức nóng nảy, nói lớn: “Tôi chán ngáy rồi ” ông ta nói với
chúng tôi như vậy. Với chúng tôi, ông ta không có gì để khó chịu “ Mặc kệ
”. Nếu họ muốn bắt tôi, thì họ hãy chạy tới đi và ông ta đem va li ra xe lái
đi. Liền sau đó họ hay tin xe ông bị tiểu liên bắn, và ông ta chết trên đường
đưa đến bệnh viện.
Ông ta đâu đáng chết thảm như thế.
Flavières nghĩ thầm “ Nếu có mình lúc đó chắc không có việc gì phải đi,
phi cơ có thể bắn chết anh ta chứ không thể là anh ta, mình có thể nói, giải
thích… ”
Hai tay siết chặt, anh nghỉ lẽ ra chẳng nên trở lại đây. Bà quản gia nói tiếp:
- Họ không may mắn. Cả hai rất hợp ý nhau.
- Hình như bà ấy bệnh...
- Không, bà có vé buồn, thích ăn mặc màu sẫm, nhưng đó là cá tính của bà.
Bà rất vui khi ông ta đưa bà đi dạo phố.
Ông già tiếp lời:
- Nhưng ít lắm.
Bà già quay sang:
- Ông ta suốt ngày bận công việc có khi nào rảnh lên xuống Havre luôn.
Phải hiểu cho ông ta chứ.
- Mộ bà ta đâu?
- Ở nghĩa trang Saint Owen. Nhưng tai họa không dừng ở đó. Khi Mỷ ném
bom La Chapelle, một phần nghĩa địa theo đường cái đã bị cày xói lên.
Người ta nhặt được đá và xương ở mọi phía. Tôi nhớ, có một buổi lễ cầu
hồn.
Trong chiếc áo khoác cổ kính che gần hết gương mặt, Flavières run rẩy, anh
thì thào:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.