NGƯỜI TỈNH NÓI CHUYỆN MỘNG DU - Trang 109

cũng tự ý thức được rằng, chuyện ăn chẳng qua là chuyện vụn vặt, chuyện cà
kê dê ngỗng chẳng đáng phải bàn, trong thâm tâm tôi vẫn muốn viết về
những điều cao thượng và nhã nhặn một tí; tôi cũng muốn văn chương của
mình có khí vị quý tộc và mang nội dung tư tưởng tiến bộ một tí, nhưng quạ
đen làm sao có thể kêu được tiếng của phượng hoàng, chim ưng trọc đầu sao
có thể nhảy theo điệu của tiên hạc? Thế thì, mong các bậc chính nhân quân tử
hãy tha thứ cho, mong những người đồng chí hướng với tôi vui lòng mà đọc
bài viết này. Tôi bắt đầu tiếp tục “ăn” đây!

Chiết tự của chữ - “ngật” (tức “ăn”, “ăn uống”), bao gồm chữ

-

“khẩu” (cái miệng) và chữ - “khất” (xin, cầu xin). Đúng là một kiểu tạo

chữ vô cùng tinh tế! Tôi vốn nghĩ rằng chữ “ngật” là giản thể của chữ

-

“khiết”, tra trong “Từ hải” mới biết

(khiết) là cách viết khác của

(ngật). “Sự khẩn cầu của cái miệng”, “miệng đang cầu xin”, rõ ràng trong
chữ “ngật” đã bộc lộ sự thèm thuồng, đã bộc lộ sự đói khát. Nghĩ đến người
tạo ra chữ “ngật” độc đáo này nhất định phải là người vừa nghèo vừa đói, nếu
để cho Lâm Đại Ngọc hoặc Lưu Văn Thái tạo ra chữ này, nhất định là nó
không có tự dạng như ngày nay, bởi vì ngày nào cũng thế, từ sáng đến tối
bụng họ lúc nào cũng đầy đến độ chịu không nổi, những loại thức ăn lúc nào
cũng cầu xin cái miệng của họ: “Tiểu thư ơi! Lão gia ơi! Chúng tôi van mọi
người, mọi người hãy ăn chúng tôi đi!”. Do vậy mà xem, ngôn ngữ văn tự rõ
ràng có tính giai cấp mà không hề đơn thuần là những ký hiệu trừu tượng -
Bỗng nhiên sực nhớ có một người nào đó có viết chúc từ cho một tờ báo nào
đó nhân ngày kỷ niệm thành lập đã gọi tờ báo ấy bằng đại từ “nễ” - …

-”bà” mà không gọi “nễ” -

- “ông”. Té ra báo chí mà cũng phân chia

“ông” và “bà”, quả là cực kỳ tinh diệu!

Quay về với chính truyện vậy. Sau khi Cách mạng văn hóa kết thúc,

các vị lãnh đạo cơ quan có truyền đạt nhiều văn kiện. Nội dung của văn kiện
thường là một bài phát biểu của một lãnh đạo trung ương nào đó, nội dung
chủ yếu của lời phát biểu lại là vấn đề ăn của quốc dân. Thủ trưởng bảo, mọi
người ai cũng có một cái miệng, há miệng ra là một cái hang động, một tỉ con
người đang há miệng, tưởng tượng mà xem, một tỉ cái hang động gộp lại lớn
biết chừng nào, đại khái là còn lớn hơn quảng trường Thiên An Môn đến mấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.