NGƯỜI TỈNH NÓI CHUYỆN MỘNG DU - Trang 118

xấu xí đến độ đáng ghét của những con cá sấu vừa ăn vừa chảy nước mắt, tôi
liên tưởng ngay đến mình. Tôi có khác nào cá sấu, cũng vừa rơi lệ vừa ngốn
thức ăn. Trong nhà đã như vậy, ra đường cũng chẳng khác. Tôi lén nhổ củ cải
nhà người, bị bắt, đứng trước mấy trăm người, hướng mặt về ảnh Mao Chủ
tịch nhận tội. Tôi còn lẻn đến những khoảnh đất tỉa đậu lạc của đại đội, dùng
tay bới đất lên tìm những hạt đậu vừa mới gieo xuống để ăn, trúng phải đậu
đã tẩm qua thuốc độc chống sâu bọ và kiến, suýt nữa vong mạng. Còn
chuyện trộm dưa hái bí là bình thường, có lúc cũng bị bắt, có lúc người ta
phát hiện ra nhưng không bắt được tôi. Bị bắt tất nhiên là nhận đòn, không bị
bắt là thắng lợi. Có một lần tôi vặt trộm dưa nhà hàng xóm, bị người ta phát
hiện, chủ dưa đốt một quả pháo, tiếng nổ kinh thiên động địa vặt sạch một vạt
ngô, tôi sợ đến độ bò lăn trên đất, cứt đái tuồn ra ngoài. Muốn chạy nhưng
chân nhấc không lên, bị người ta tóm gọn trói lại và điệu đến trường học, trở
thành một tin thời sự nóng hổi cho cả làng. Những chuyện xấu có liên quan
đến ăn của tôi có đẵn hết trúc trong rừng cũng không ghi hết được. Mấy năm
nay rời xa quê hương, thi thoảng vẫn có thể vênh váo với người đời, nhưng
mỗi lần bước chân về đến đầu làng, ngay lập tức tôi biến thành một con chó
bị đánh đau, kẹp đuôi khép chân vì sợ mình vểnh đuôi lên sẽ nhận lấy những
cái nhìn phản cảm của bà con và chắc chắn họ sẽ lôi hết những chuyện xấu
thời trẻ con ra mà nhìn nhận tôi khi tôi đã làm người lớn.

Có người hùng hồn tuyên bố rằng tôi chẳng có cảm tình gì với quân

đội, chuyện này tôi không thể chấp nhận được. Những tình cảm đeo trên
miệng thường chỉ là thứ tình cảm giả, tàng trong tim mới là thứ tình cảm thật.
Sau ngày nhập ngũ, cái bụng của tôi mới thực sự có những bữa no, con người
tôi cũng có vẻ tôn nghiêm lên một tí trước mắt mọi người. Chỉ riêng hai điểm
này thôi, tôi đã không thể không có cảm tình với quân đội. Trước ngày lên
đường nhập ngũ, một vài anh bộ đội phục viên trong làng đã dạy cho tôi
những kinh nghiệm quý báu mà họ tích lũy được trong quá trình tại ngũ. Họ
bảo: Nếu là ăn miến thì bát đầu tiên chỉ nên múc nửa bát, miến nguội nhanh
do vậy mà ăn cũng nhanh. Ăn xong nửa bát ấy thì múc lấy một bát thật đầy,
đầy có ngọn càng tốt, từ từ mà ăn. Nếu bát thứ nhất mà anh múc quá đầy, ăn
xong và muốn múc bát khác, anh chỉ có thể múc được những thìa nước trong
vắt dưới đáy nồi. Nếu ăn cơm thì chớ có nhai, lính phương Bắc mà nhai cơm
sẽ bị lính phương Nam cười vào mũi. Khi vào quân ngũ, tôi mới biết những
lời của các anh bộ đội phục viên làng tôi chỉ là nói phét. Khi còn đang huấn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.