NGƯỜI TỈNH NÓI CHUYỆN MỘNG DU - Trang 160

bị về mặt sinh lý. Mọi người đều đã biết, Củng Lợi đã từng có hàm răng
không được chuẩn, Sophia Loren với chiếc mồm to và cặp môi dày… đều là
những điểm khiến người ta khó quên. Mỹ nhân trong “Đăng Đồ tử hiếu sắc
phú” của Tống Ngọc được miêu tả như là một sự chuẩn mực, kỳ thực không
thể được gọi là mỹ nhân, chí ít cũng không được xem là mỹ nhân trong thẩm
mỹ quan hiện đại.

Cũng là do chức nghiệp quy định, tôi cũng có thể được xem là người

đọc trung thành của văn học, đọc qua rất nhiều tác phẩm nhưng hình tượng
mỹ nhân khiến tôi khó quên không phải Điêu Thuyền cũng chẳng phải Tây
Thi, mà là những hồ ly tinh dưới ngòi bút của Bồ Tùng Linh tiên sinh người
Sơn Đông chúng tôi. Những cô hồ ly tinh này, người thì thích cười, người
thích làm huyên náo… nhưng cô nào cũng có cá tính, đều siêu phàm thoát
tục, không giả tạo, không ngụy tác, không chấp nhận sự ước thúc của lễ giáo,
không nề hà nhân gian sóng gió. Chung quanh họ có một luồng yêu khí là là.
Anh xem, những cô siêu mẫu trên sàn diễn thời trang chiếu trên ti vi, đôi mắt
của các cô mới đẹp nhưng kỳ lạ và lạnh lẽo làm sao, có giống mắt người
không? Không giống! Thế giống gì? Giống hồ ly, giống yêu tinh! Cho nên tôi
nói, những mỹ nhân chân chính trên toàn thế giới này không có bao nhiêu.
Họ không biết vào nhà bếp, cũng chẳng biết thêu thùa may vá. Tôi cho rằng
sắc đẹp của Dương Lệ Bình, cô diễn viên múa balê có thể được đem ra để so
sánh với những cô tiểu hồ ly của Bồ Tùng Linh. Khi cô ta múa trên sân khấu,
toàn thân cô ta tỏa ra một làn yêu khí, tiên khí nhưng hoàn toàn không có
nhân khí. Do vậy không ai có thể bắt chước, không ai có thể vượt được
Dương Lệ Bình.

Tháng 12 - 1997

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.