NGƯỜI TỈNH NÓI CHUYỆN MỘNG DU - Trang 161

Giấc mơ đại học của tôi

N

hững năm đầu thập niên sáu mươi, khi tôi mới bước chân vào tiểu học

thì anh cả tôi đã thi đỗ vào Trường Đại học Sư phạm Hoa Đông với điểm số
rất cao, trở thành cậu sinh viên đầu tiên của vùng Đông Bắc Cao Mật. Việc
anh đỗ vào đại học đã mang lại vinh dự lớn lao cho gia đình, cũng kích thích
giấc mơ đại học của tôi. Nhưng ngay sau đó, “Đại Cách mạng văn hóa” bộc
phát, tôi lại vì chuyện viết báo cho một tờ báo nhỏ “Quả tật lê tạo phản” nên
đã đắc tội với thầy hiệu trưởng, do vậy mà tôi bị đuổi khỏi trường khi đang
còn học dở lớp năm.

Tờ “Quả tật lê tạo phản” chỉ ra mắt được một kỳ thì đã bị các thầy buộc

phải đình bản. Tôi nhớ trên tờ báo có “bài thơ” - tác phẩm đầu tay của tôi, đại
khái là: Tạo phản tạo phản cần tạo phản, Mao Chủ tịch hiệu triệu tạo phản!
Đập nát đập nát đập nát hết. Đập nát nền giáo dục tư bản! Kỳ thực thì thầy
hiệu trưởng đương quyền đã tạo phản, ông ấy cũng đập phá cả, nhưng quan
điểm của ông ấy với tôi không hoàn toàn giống nhau, do vậy mà tôi đã đắc
tội với ông ấy.

Sau khi mất học, tôi mới thấm thía được nỗi thống khổ theo kiểu của

Cao Ngọc Bảo. Sau khi các trường mở cửa trở lại, tuyệt đại bộ phận bạn cùng
lớp của tôi đều chuyển đến học ở trường trung học Nông nghiệp ngay trước
mặt nhà tôi. Cho dù chuyện đi học lúc ấy được xem như một trò đùa, nhưng
dù sao đi học vẫn cứ là đi học. Mỗi lần dắt dê dắt trâu, lưng đeo sọt cỏ đi
ngang qua con đường nhỏ trước cửa lớp học, nghe thấy tiếng ồn ào của
những bạn học ngày xưa, lòng tôi xốn xang vô cùng. Không chỉ mộng đại
học đã bị tắt ngấm, ngay cả tấm bằng trung học cũng lấy không xong. Thành
phần gia đình phú nông, tham gia bộ đội cũng không phải là chuyện dễ, làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.