NGƯỜI TỈNH NÓI CHUYỆN MỘNG DU - Trang 96

Bức tường do mấy vạn chiếc vỏ chai đắp thành, tất cả các miệng chai

đều hướng về phía Bắc, chỉ cần gió thổi, bức tường đồng loạt vang lên muôn
vàn âm thanh khác nhau, tụ hội lại với nhau và trở thành một loại âm nhạc
chưa từng có trong lịch sử âm nhạc của loài người. Trong những đêm bắc
phong gầm gào, chúng tôi nằm trong giường vẫn nghe được những âm thanh
biến hóa khôn lường, du dương, có mùi, có vị, có hương, có sắc vang lên từ
hướng Đông Nam, những giọt nước mắt ngân ngấn lăn trên đôi gò má chúng
tôi và bao nhiêu nỗi niềm sùng kính đối với tổ tiên, nỗi sợ hãi trước thiên
nhiên vĩ đại, những mơ ước về ngày mai, sự cảm kích đối với thánh thần…
trỗi dậy trong lòng.

Anh có thể quên bất cứ điều gì nhưng đừng bao giờ quên những âm

thanh phát ra từ bức tường kỳ lạ này, bởi nó là âm thanh của đại tự nhiên, là
bản hợp xướng của quỷ thần.

Ngày hôm qua, bức tường biết hát đã đổ sụp, nghìn vạn mảnh thủy tinh

lấp lóa trong mưa và vẫn tiếp tục ngân lên những âm thanh bất tuyệt, nhưng
nếu trước đây là những âm thanh vút cao thì bây giờ là những nốt nhạc trầm.
Nhưng vẫn may sao, tất cả những âm thanh vút cao hay những cung trầm đục
của bức tường đều đã thấm nhuần trong tâm hồn chúng tôi và sẽ tiếp tục lưu
truyền mãi mãi cho con cháu sau này.

29 - 12 – 1994

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.