NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 109

Việc Ăngtoan đảm bảo, hứa sẽ giữ kín không nói đến ông ta nếu có chuyện
gì xảy ra đã giải quyết nốt mọi tồn tại. Tác phẩm đang được in.
Giăng ngắm nghía việc vừa làm, lẩm bẩm có vẻ hài lòng và để bút xuống.
- Em nghỉ đi, Cơlarit. Thế là xong một đoạn.
Anh lau tay vào một chiếc khăn dính đầy màu và đến gần xem xét việc làm
của cậu học trò mình.
- Tốt lắm. Mỗi ngày cậu một tiến bộ, Tôniô ạ.
Ăngtoan lắc đầu chán nản:
- Tuy nhiên, mình không bao giờ có thể là một nghệ sĩ. Chỉ cần nhìn tác
phẩm của cậu là biết chắc chắn như thế.
- Nhưng cậu có tài năng.
- Đúng, nhưng với loại phác hoạ. Cũng có lẽ mình sẽ tiến tới thể hiện khác
các mẫu tích cơ thể. Nhưng không có gì hơn nữa.
Cơlarit Xtơrôdi đã khoác chiếc áo choàng đến chỗ họ:
- Tại sao, – cô hỏi – anh lại ước ao làm được hơn như thế nhỉ? Anh làm
một nhà cơ thể học lớn và một thầy thuốc, anh Tôniô, anh chỉ nên mong
muốn có thể minh hoạ được tác phẩm của mình sau này. Khi bản điều trần
xuất hiện, anh sẽ nhanh chóng nổi tiếng.
- Đimát! – Giăng gọi và vỗ hai bàn tay vào nhau – Cho rượu nho và thức ăn
lên đây. Sáng nay chúng tôi làm việc đủ rồi.
Ăngtoan rời ghế đẩu và đến đứng trước lò sưởi trống rỗng.
- Có lẽ mình sẽ về Pađu khi vẽ xong, – anh trầm ngâm nói.
- Vẫn muốn trốn tránh trần thế ư? – Giăng hỏi.
- Mình đã tự hỏi mình điều đó, – Ăngtoan thừa nhận, – nhưng mình chưa
tìm được câu trả lưòi. Cái mà mình quen thuộc đã lâu năm như thế, có lẽ, từ
trong thâm tâm mình vẫn là cái mong muốn nhất.
Giăng nói vẻ khinh miệt:
- Đừng có ngốc! Làm thế nào mà cậu biết được. Cậu chưa hề thử sống theo
cách khác.
- Có lẽ, – Cơlarit nói, – có lẽ tôi đoán được anh ấy cảm thấy gì. Tôniô sống
trong thế giới của tâm hồn. Còn anh sống trong thế giới của thể chất.
- Có cái gì đáng chê trách trong thể chất? Em không hề hổ thẹn về cơ thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.