NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 120

- Thí dụ như về một học thuyết thần học?
- Phải. Tôi sẽ vô cùng buồn rầu nếu thấy anh vấp phải thứ chướng ngại vật
đã làm mất Misen.
- Tôi không hề có gì bất hoà với Nhà thờ. – Ăngtoan quả quyết.
- Điều tôi bận tâm là tìm hiểu xem Nhà thờ sẽ có bất hoà với anh hay
không.
- Bởi vì tôi đã tìm thấy sự thực trong văn bản của một người tà giáo phải
không ạ?
- Phải.
- Vậy thì họ sẽ sai lầm. Đúng là họ sai lầm., – Ăngtoan phản đối. – Bởi vì
đó là sự thực… Sự thực là sự thực...
- Tôi biết như thế, – Phalôpiút thừa nhận. – Một nhà bác học có thể thừa
nhận những sai sót của mình khi họ mắc phải lầm lẫn và tìm tòi, nghiên cứu
theo hướng khác. Thần học không biết đến sự linh hoạt ấy. Ở khắp mọi nơi
trừ Vơnidơ đã có những người bị tử hình vì họ không phạm một tội gì khác
việc sử dụng bộ óc mà Chúa đã ban cho họ.
- Giáo sư có cho rằng vị trí của tôi ở đây, ở trường đại học, sẽ bị động chạm
đến không?
Phalôpiút xoa cằm:
- Không còn nghi ngờ gì nữa, những ý đồ đánh bật anh sẽ thể hiện. Nhưng
anh có thể ở sự ủng hộ của tôi, những ý đồ kia có thể sẽ không đạt mục
đích.
Cụ đưa tay cho người đồng nghiệp trẻ của mình:
- Mọi sự đều do ý Chúa. Tạm biệt!
Khi Ăngtoan rời trường đại học, cúi đầu xuống do thói quen khi đi qua
khung cửa thấp, anh trông thấy một thầy dòng giúp việc tu viện đang đợi
anh gần lối vào.
- Chào thầy Ăngtôniô, – thầy dòng ấy nói. – Đức Cha Phêlíp Xăngtốt mời
thầy đến gặp người trước khi đi Vơnidơ.
Ăngtoan ngạc nhiên hỏi:
- Tại sao Đức Cha biết tôi về thành phố này?
Người đem tin nhún vai tỏ thái độ không biết:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.