NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 166

- Còn em... anh... có lẽ, – cô nói, hai mắt đầy nước mắt nhưng không để rơi
ra. – Thượng đế cũng đã định trước rằng chúng ta sẽ gặp lại nhau. – Cô
kiễng chân lên hôn vào môi anh rồi khẽ nói: – Tạm biệt anh yêu của em!
Rồi cô đi luôn.
- Chúa sẽ định đoạt mọi sự! – Ăngtoan thở dài.
Anh bỗng cảm thấy quá cô đơn. Rất hoảng sợ, mệt mỏi. Bỗng nhiên cả thế
giới hình như chống lại anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.