NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 231

không thấy gì chứng tỏ rằng Vanđê đã gây tai hoạ – tất nhiên là do thiếu
thời gian – nhưng các triệu chứng sốt và xung huyết vẫn chưa mất. Trong
khi anh lo lắng đứng đấy thì Hoàng hậu chạy vào và thốt ra một tiếng gọi lo
âu:
- Bác sĩ…
Ăngtoan lập tức nói cho bà yên tâm:
- Thưa Hoàng hậu, Đôn Pêđrô an toàn.
- Ôi! Tạ ơn Chúa! – Bà khẽ nói và đứng tựa vào giường, người trắng bệch
như riềm đăng ten đang phập phồng ở cổ bà. Lúc ấy bà mới nhìn thấy cái
xác đẫm máu, bất động ở dưới đất và giật mình kinh sợ.
- Hắn chết rồi, – Ăngtoan trịnh trọng nói. – Sáng hôm nay hắn đã đến đây
giả danh người hầu của bác sĩ Anvarê.
- Anvarê! – Hoàng hậu nói và gục mặt vào hai bàn tay. – Đó là một trong
những kẻ thù ghê gớm nhất của ta.
- Tôi sẵn sàng làm cho hắn không còn tác hại được nữa, thưa Hoàng hậu. –
Giăng hăng hái thốt lên.
Nhưng bà lắc đầu một cách đau đớn:
- Không! Ta không cho phép một ai trong các người mạo hiểm đời mình
hơn nữa vì ta.
- Tâu Hoàng hậu. – Giăng quỳ một gối nói.- Ít ra tôi cũng xin được phép ở
lại đây để giúp ông Xécvê trông nom Đôn Pêđrô?
- Điều đó thì ta vui lòng chấp nhận, – bà tỏ vẻ biết ơn rồi lui ra.
Bọn người hầu đã đem xác Vanđê đi, và sau khi suy nghĩ một lúc, Ăngtoan
quay về phía Luxia:
- Cô có thể sang phòng khách với tôi không? Chúng ta có một số điểm cần
làm sáng tỏ.
Luxia ngước mắt ngạc nhiên nhìn anh nhưng khi cô trả lời thì tiếng cô cộc
lốc và giọng gay gắt:
- Tôi không thầy cần làm sáng tỏ bất cứ cái gì cả.
Tuy vậy, thấy nét mặt cương quyết của người thầy thuốc trẻ, cô tuân theo
không cãi lại nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.