NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 268

Chúng đã theo dõi cô Belacmi và rình lúc cô ấy đến quán ăn, vì chúng biết
rằng tôi ở sau cửa vườn đợi cô thiếu nữ trở về.
- Họ có dụng tâm xâm phạm đến cô ấy hay sao?
- Không. Tôi chắc rằng không. Trường hợp này không như thế. Tôi nói
thêm: hiện nay thì chưa như thế. Nhưng đến lần hành động thứ hai của họ,
chúng ta có thể bỏ mạng cả bốn người. Chính vì thế, tôi đã quyết định
ngừng mọi hoạt động.
- Không nên, hầu tước ạ. – Ăngtoan sôi nổi. – Đừng làm như thế nếu chỉ vì
chúng tôi. Tôi rất chắc chắn rằng Luxia và Giăng, nếu được hỏi ý kiến, sẽ
hết lòng giúp đỡ.
Đôn Pêđrô lắc đầu;
- Tây Ban Nha là đất nước của chúng tôi, bác sĩ ạ, và tôi sẵn sàng hiến cuộc
đời tôi để phụng sự đất nước. Nhưng đây không phải nhiệm vụ của ông,
cũng không phải nhiệm vụ của cô Luxia hay của ông Giăng Xavarinô. Tôi
không thể lôi cuốn các người vào cuộc chiến đấu của chúng tôi vì có thể
làm nguy hiểm đến tính mệnh của các người. Tối hôm nay tôi đã hỏi Đôn
Điêgô và linh mục Inhaxiô xem có thể cùng thoả thuận về một hoà hoãn
không?
- Họ nhận lời chứ?
- Theo bề ngoài và bằng lời nói thì họ đồng ý. Nhưng chúng ta phải đợi
xem có thể tin được họ không.
Ông mỉm cười buồn bã rồi tiếp:
- Có lẽ ông chưa biết thế nào là Toà án tôn giáo, bác sĩ ạ. Họ coi lời dối trá
và mọi hình thức lừa đảo như những biện pháp để đạt mục đích của họ. Tôi
sẽ không ngạc nhiên nếu họ bắt tôi trong tuần này vì tin vào một sự buộc
tội giả tạo nào đó.
Ăngtôniô lại một lần nữa cảm thấy rùng mình ớn lạnh suốt sống lưng. Anh
chẳng biết luật lệ của Toà giáo ư? Ôi! Lạy Chúa! Chứng cớ còn ghi ở vết
sẹo đỏ chạy ngang những xương sườn dưới của anh.
- Ngay ngày mai tôi sẽ trả lại tự do cho ông với tư cách là thầy thuốc riêng
của tôi, – Đôn Pêđrô nói tiếp. – Càng ít liên quan với tôi càng tốt hơn cho
ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.