NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 269

- Nhưng không ai có thể tỏ lời phản đối việc một thầy thuốc chữa cho bệnh
nhân, – Ăngtoan nhận xét.
- Ông chưa biết Toà án tôn giáo đâu, ông bạn ạ.
Đôn Pêđrô lại mỉm một nụ cười buồn bã.
- Cầu chúa cho ông không bao giờ biết đến nó.
Như thế là hôm sau anh đem túi hành lý đơn giản của anh đến ngôi nhà ông
Belacmi đã mua. Người chủ ngân hàng lúc này mạnh khoẻ và nhiệm vụ
thầy thuốc của anh cũng nhẹ đi nên anh có rất nhiều giờ nhàn rỗi. Anh dùng
nó để suy ngẫm về những việc Đôn Pêđrô đã cho anh biết.
Sau khi ấy, tâm trạng anh u uất. Trên thế giới này không còn danh dự nữa
hay sao? Không còn lòng tốt của con người nữa hay sao? Không còn lòng
tốt của con người nữa hay sao? Tại sao lại như thế được? – đạo đức làm
người hỏi như vậy. – Một khi mà những người phụng sự Nhà thờ hạ thấp
mình để đe doạ, để gây ra sự bại hoại, để giết người nữa?
Tinh thần Ăngtôniô càng sa sút khi anh biết rõ đúng như anh đã lo sợ – là
Đôn Pêđrô đã bị bắt do lệnh của Toà án tôn giáo.
Anh tự hỏi kể từ lúc này còn bao nhiêu thời gian, bao nhiêu ngày, có thể là
bao nhiêu giờ trước khi anh cùng chung số phận ấy.
Chú thích phần 3:
(1) Ván bài kiên nhẫn: Một thứ bài để chơi giải trí.
(2) Vì bố Philip là người Tây Ban Nha, mẹ là người Pháp.
(3) Huguenot: người theo phái Tân giáo của Canvanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.