NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 311

Tôi hôm nay Luxia ở lại trong cung còn ông Belacmi đang ngủ. Đến chân
cầu thang, anh đứng sững lại tim như ngừng đập. Tiếng chân người vang
trong phố đang nện nhịp nhàng trên vỉa hè giống như bước chân của đội
tuần tra. Họ làm gì vào giờ này ban đêm nhỉ? Đội gác hoàng cung khi đổi
gác không bao giờ đi qua đây. Tiếng chân to dần và rõ ràng là đi về phía
nhà. Ăngtoan bỗng hoảng sợ nghĩ rằng họ sắp dừng lại, anh lắng tai nghe
một cách thất vọng, cầu cho tiếng động ấy đi xa.
Anh nghe một khẩu lệnh ngắn gọn rồi tiếng giáo đụng vỉa hè. Sau mấy
giây, một nắm tay hách dịch đấm vào cánh cửa. Anh đứng sững không
động đậy một lúc, cơ bắp tê cứng, nghĩ rằng lần này giờ của anh đã điểm.
Rồi định thần anh mở cửa.
Một sĩ quan mặc đồng phục xanh đen của vệ binh Toà án tôn giáo, chữ thập
xanh trên ngực đứng ngay trước mặt anh. Người ấy cầm trong tay một tờ
giấy cuộn lại và nửa tá vệ binh xếp hàng sau lưng hắn chống giáo và chờ
đợi. Ánh trăng mùa đông lạnh lẽo rọi sang lên mũ sắt của họ.
Viên sĩ quan mở tờ giấy ra:
- Tôi có lệnh bắt bác sĩ Ăngtôniô Xecvêtut. Có phải ông là bác sĩ Xecvêtut
không?
Quả đấm đã giáng xuống, Ăngtoan thấy mình có thể nói một cách thản
nhiên:
- Tôi đây, – anh nói.
- Mời ông đi theo tôi – viên sĩ quan nói như thể việc đó là điều tất nhiên.
Ăngtoan hỏi:
- Tại sao lại có việc bắt bớ này?
Viên sĩ quan nhìn anh ngạc nhiên, gần như lúng túng, vì chưa bao giờ có
một ai dám nghi ngờ cơ sở vững chắc của lệnh Toà án tôn giáo ban ra. Hắn
xem xét tờ giấy một lúc, nhún vai nói:
- Chữ kí của linh mục Inhaxiô Môlina. Pháp quan tại Mađơrit. Thôi, đi
thôi!
- Tôi có thể tạm biệt thân chủ của tôi không?
- Ông ở tình trạng bị bắt, không được gặp ai và nói với ai.
- Nếu vậy tôi có thể để lại vài chữ không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.