NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 408

- Ít ra anh cũng có thể tránh giàn lửa cho em, Cơlarixia của anh. Anh sẽ bảo
với hắn những điều hắn muốn biết, – Ăngtoan nói.
Cô năn nỉ:
- Không được, Tôniô ơi. Em có tội, em phải đền tội là công bằng. Hãy làm
thế nào để sự chịu đựng của em không uổng phí. Anh còn có thể đóng góp
với nhân loại!
Cô đặt lòng bàn tay mình lên tay Ăngtoan, anh vuốt ve tay cô một cách âu
yếm và tuyệt vọng.
- Hãy hứa với em đi, Tôniô.
- Hứa điều gì, Cơlarit thân yêu?
- Hãy hứa trước đã, Tôniô. Anh hãy làm điều đó vì em, nếu anh có đôi chút
thân thiết với em, – cô khẩn khoản.
Ăngtoan tìm trong chiếc hòm nhỏ. Anh không bao giờ đem theo thuốc độc.
Vậy thì phải dùng một thứ thuốc thông dụng cho nặng liều và thứ duy nhất
phù hợp trong hòm thuốc của anh là tinh chất của cây thuốc phiện công
dụng rất mạnh hay dùng để làm dịu đau. Ăngtoan nắm trong lòng bàn tay
chiếc lọ nhỏ đựng một liều thuốc ngủ để cho Cơlarit đi vào một giấc ngủ
không dậy nữa để cô thoát khỏi những tên đao phủ hành hạ cô. Tuy vậy anh
vẫn lưỡng lự. Dù sao đây cũng là việc giết người, anh phạm vào nó vì lý do
gì cũng vậy. Và giết người thì không bao giờ vô tội.
Tiếng chân của tên giữ khóa đã vang trong hành lang. Bằng một cử động
rất nhanh nhưng phải cố gắng gượng vì rất đau đớn, Cơlarit giằng lấy chiếc
lọ ở tay Ăngtoan giấu vào chăn rồi ngã xuống chỗ nằm với một tiếng rên rỉ.
- Chúa sẽ ban phúc cho anh, Tôniô của em. – Cô thì thầm.
- Thưa ông, nửa giờ đã qua, – tên coi ngục đứng trên ngưỡng cửa.
Ăngtoan đóng hòm thuốc lại.
- Vĩnh biệt Cơlarixia. Cơlarixia thân yêu và dũng cảm! – Anh nói và xúc
động tận đáy lòng.
- Vĩnh biệt Tôniô! Chúa sẽ ban phúc lành cho anh vì lòng tốt của anh! – Cô
khẽ nói lần cuối cùng.
Cô nhìn theo anh cho đến khi anh đi khuất trong bóng tối lạnh lẽo ngoài
hành lang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.