thần học.
Sau đây mấy hôm, một tin đồn khủng khiếp đã truyền đến làng miền núi
của họ. Misen đã dám nghi ngờ giáo lý của Đấng ba ngôi và về sự vĩnh
hằng của Đức Chúa. Tuy còn chưa biết đích xác rằng điều đó có ý nghĩa
như thế nào, nhưng Ăngtoan đã mặc cảm thấy học thuyết ấy trực tiếp đe
doạ nền tảng của đạo Tin lành và đạo Gia tô, và như thế sẽ bị coi là tà giáo.
Misen Xécvê bị cầm tù ở Giơnenơ đã hai tháng, vụ án của anh sắp kết thúc
khi những tiếng vang đầu tiên của thảm kịch này lan đến gia đình anh.
Misen không gửi thư mà dư luận công chúng đã thông báo cho gia đình
Xécvê biết. Chỉ một ngày mà người cha, vốn khỏe mạnh đã thành một bộ
khung trống rỗng, rã rời. Đem theo người con trai thứ hai, ông lập tức tiến
hành chuyến đi gian khổ về phương Bắc.
Hai cha con quá chậm nên không giúp gì được cho Misen Xécvê; thực ra
không một ai trên thế giới này và vào bất cứ lúc nào, có thể giúp đỡ được
anh, vì anh kiên quyết bảo vệ những lời anh đã nói và viết, ngay cả khi anh
biết rõ số phận đang chờ đợi anh.
Khi Ăngtoan và cha anh thất thể mệt nhọc, ra khỏi eo núi đi vào làng
Sampen thì ở đó đang diễn ra lễ rước của giáo hội. Trong không khí mát
lạnh của sáng tháng Mười, ánh sáng của chiếc áo chùng trắng (áo người
đàn ông gầy gò đi đầu thêu vàng nặng trĩu) làm cho cậu con trai gần lóa
mắt “Canvanh đấy” những người chung quanh cậu thì thầm trong khi họ cố
chen vai thích cánh để vượt lên hàng đầu của những kẻ tò mò. Nếu lòng tôn
kính và vị nể làm cho tiếng nói hạ thấp xuống thì nối lo sợ rõ rệt, lộ ra
trong nhiều khóe mắt, vì Giăng Canvanh, như một ác thần, đánh gục không
ngần ngại bất cứ ai dám nêu thành nghi vấn chân lý của giao thuyết mà ông
ta diễn giảng hoặc về quyền thế của vị Chúa trời mà tự ông ta coi như
người đại diện trên trái đất.
Phía sau Canvanh, đội quân những người quan trọng của Tân giáo tiến
bước, áo họ mầu sẫm, điều đó không có gì đáng nói, vì rằng nơi này không
phải là chỗ của các màu sắc tươi vui và các trang trí đắt tiền của nghi lễ Gia
tô giáo. Các tin đồ Tân giáo và đặc biệt là giáo phái Thuỵ Sĩ khó tính, cứng
nhắc tán thưởng sự giản dị và khắc khổ, trong đức tin cũng như trong y