NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 413

Ở dưới mấy ngón tay anh mạch ông đập như tiếng tim đập cuối cùng của
một con chim nhỏ vừa chết, rồi dừng hẳn.
Ăngtoan thong thả nhắc lại:
- Ông ấy đã chết! Xin Chúa thu nhận linh hồn của ông ấy. Chúng ta không
thể làm gì cho ông được nữa rồi.
- Như vậy là ta sẽ không bao giờ biết rõ ông ấy có bị đầu độc hay không. –
Vêdan lẩm bẩm một cách nặng nề.
Ăngtoan hăng hái thốt lên:
- Biết chứ, thưa thầy! Sự thực sẽ sáng tỏ. Đôn Pêđrô đã bắt tôi hứa trước
khi thầy đến là nếu ông ấy chết sẽ tiến hành khám nghiệm post mortem(4)
để nêu rõ chứng cứ ông đã bị đầu độc. Do chính giám mục thành Tôledơ.
Ônít cố ghìm tiếng kêu định thốt ra khỏi miệng một cách tự nhiên nhưng
Vêdan không nghe tiếng. Hai mắt sáng lên, ông chăm chú nhìn Ăngtoan:
- Tốt lắm, cậu ạ!
Trong lúc phấn khích, ông trở lại cách nói quen thuộc:
- Chúng ta sẽ tiến hành không chậm trễ cuộc khám nghiệm post mortem.
Nếu chúng ta tìm ra chứng cớ muốn tìm thì quân giết người hãy coi chừng!
- Nhưng có giấy phép đâu? – Ônít lắp bắp. – Mổ xác người không có phép
là bất hợp pháp!
- Im đi! – Vêdan ra lệnh – Hầu tước không những cho phép mà còn cố tình
yêu cầu bác sĩ Xecvêtut mổ tử thi ông. Đi lấy dụng cụ nhanh lên, Ăngtoan.
Khi anh từ phòng làm việc trở lại với hộp dung cụ, anh gặp Luxia và nói
với cô một cách đơn giản:
- Đôn Pêđrô chết rồi, em ạ.
- Cầu Chúa cho ông ấy được ở bên Người, – cô nói và làm dấu. Rồi cô nín
thở hỏi rất nhỏ:
- Bị đầu độc, như ông ấy đã nói, phải không?
- Không còn nghi ngờ gì nữa
Cô đưa tay chỉ hộp đồ mổ:
- Vậy thì anh lấy thứ ấy làm gì?
- Ông ấy bắt tôi hứa sẽ mổ tử thi nếu ông ấy chết.
- Ôi! – Cô buồn rầu kêu lên – Làm như thế có ích gì nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.