NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 416

con bò rừng đang cơn giận dữ.
- Đồ dối trá! Mày là tên nói dối ngu đần! Người này chết đã một giờ rồi!
Nhưng Ônit ra rả nói không kịp thở và chỉ cho tên đội thấy thi thể của Đôn
Grigianva. Viên sĩ quan rõ ràng còn lưỡng lự, tên kia tiếp tục la ó, giậm
chân và chỉ tay vào chỗ mở ở ngực. Có lẽ một tia sáng chợt lóe lên trong
đầu óc ngu đần của tên lính vì đến lượt hắn kêu lên:
- Đức Mẹ ơi! Hắn nói đúng. Các ông đã mổ một người sống!
Vêdan buông rơi dao mổ, hai bàn tay đãm máu của ông nắm lấy tên học
nghề vừa lắc vừa thét:
- Mày nói dối! Đồ chó khốn nạn! Người này chết trước khi mày ra khỏi
đây, mày biết rất rõ!
Nhưng viên sĩ quan biết hắn phải làm gì. Hắn nắm cánh tay Vêdan và lôi
Ônit ra, tên này đang sợ run lên.
- Im ngay! – hắn nói. – Theo lệnh của Toà án tôn giáo, tôi bắt ông.
Trong lúc lâm nguy, Ăngtoan lấy lại sáng suốt. Anh vừa quát lên ra vẻ ghê
tởm vừa đưa mắt khinh bỉ nhìn Đơ Ônit:
- Tên khốn nạn này nói dối. Sự thực đúng như bác sĩ Vêdan đã nói. Hầu
tước Grigianva chết đã một giờ rồi. Chúng tôi xin thề.
- Im đi! – Viên sĩ quan nói cộc lốc, – Chính mắt tôi trông thấy tim còn đập.
- Tôi cũng vậy! Tôi cũng vậy! – Đơ Ônít sủa.
Vêdan nhìn nó:
- Quân Giuđa! Vậy ra mày ăn lương của Toà án tôn giáo và rình mò ta chưa
đủ, mày còn nói dối.
Ông nhổ về phía nó:
- Quân Giuđa!
Đơ Ônít vươn thân hình bé choắt lên ra vẻ kiêu hãnh:
- Tôi tôn sùng Toà giáo. Tôi sẽ vui sướng khi thấy ông bị thiêu như kẻ tà
giáo!
- Thôi! Lau máu ở tay đi, đồ quỷ dữ, rồi đi với chúng tôi, – viên sĩ quan nói
to. – Cả ông nữa, hắn bảo Ăngtoan.
- Bác sĩ Xecvêtut chỉ quan sát, – Vêdan phản đối. – Bắt ông ấy là điều nhục
nhã!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.