NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 417

Viên đội lấy mu bàn tay đeo găng sắt đánh vào mặt nhà cơ thể học mạnh
đến nỗi ông ngã quỵ xuống.
- Đồ tà giáo! – tên ấy nói.
Vêdan thong thả đứng lên lấy tay chùi máu chảy ở chỗ má bị thương. Trông
thấy ông đã bị bọn vệ binh giữ chặt, Đơ Ônit đến gần và nhổ vào mặt ông.
Trước khi bọn vệ binh kịp giữ anh lại, Ăngtoan bừng bừng nổi giận đã
chồm lên đưa nắm tay giáng thẳng vào bộ mặt tối tăm của tên học nghề, dù
hậu quả của hành động này có thế nào, anh vẫn cảm thấy vô cùng vui
sướng khi thấy hai mắt của tên mật thám đê tiện đừ ra và người nó sụp
xuống, thành một đống trên mặt đất.
Hai tên vệ binh đẩy mạnh anh ra khỏi phòng. Khi anh loạng choạng bước
xuống bậc, anh trông thấy Luxia qua chỗ cửa phòng cô hé mở đang nhìn
anh, cô là hình ảnh sống của lo buồn. Nhưng anh không quay đầu lại phía
cô mà đặt ngón tay lên môi một cách tự nhiên để báo cho cô đừng làm ai để
ý đến. ơn Chúa! Ít ra cô cũng không bị dính dáng đến việc này.
Mấy phút sau, cánh cửa nặng nề của Cada Xăngta đóng lại sau hai người
tù. Lần này thì Ăngtoan biết chắc một cách tuyệt vọng rằng cánh cửa ấy chỉ
mở trước mặt anh vào ngày anh bước qua nó để đi đến giàn thiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.