NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 93

- Tính tất cả vào sổ của tôi. Cậu trả mình sau, Ăngtoan ạ. Lúc này phải đi
đã.
Trong khi họ đi khỏi cửa hàng, anh nói thêm:
- Lúc này cậu đã ra dáng một nhà quý tộc rồi đấy, anh bạn ạ. Không còn là
anh tu sĩ kiết xác nữa.
Cơlarit nhướng cao cặp lông mày có đường cong rất đẹp:
- Một người đẹp trai chứ! Bất cứ một người phụ nữ nào cũng lấy làm hãnh
diện được đi bên cạnh anh.
Nói xong cô nắm cánh tay nhà giải phẫu trẻ rồi khoác chặt. Từ một gác
chuông bên cạnh, tiếng chuông vắng xuống thành phố báo giờ buổi trưa và
Xécvê hơi giật mình, hổ thẹn, anh biết rằng việc thử áo quần của anh đã
mất đứt đi hai tiếng đồng hồ.
- Tôi phải đi gặp ông Belacmi ngay lập tức, – anh lo lắng nói.
Anh bị Giăng phản đối ngay:
- Ồ! Không đi bây giờ được đâu, anh bạn ơi! Trưa rồi, phải đi ăn đã chứ!
Rồi đưa tay nhấc thử chiếc túi lụa đeo ở dây lưng, anh nhăn mặt:
- Có lẽ thuận tiện hơn là tôi phải qua ngân hàng của ông bố danh tiếng của
tôi trước đã. Nếu không chúng mình sẽ không có tiền trả tiền ăn. Này
Matêi!
Người lái thuyền đang đợi, đưa tay bắt lấy đồng tiền bằng bạc.
- Matêi, anh biết cái hiệu ăn đối diện với ngân hàng của cha tôi chứ, ở phía
bên kia hồ ấy mà?
- Có chứ ạ. Tôi vẫn đưa ngài đến đấy luôn.
- Vậy thì anh đưa bà và ông đây đến đấy, sau đó anh qua hồ và đợi tôi ở
trước ngân hàng.
- Vâng, xin đi ngay lập tức, – người lái thuyền nói và đặt tay lên ngực.
Anh ta găm thuyền cho khách xuống và Giăng vui vẻ kêu:
- Cơlarit! Gọi các thứ giải khát nhé. Em biết anh thích món gì rồi đấy. Mình
sẽ gặp lại các bạn sau mấy phút nữa thôi.
- Ở đây anh được thay đổi không khí trường đại học, có đúng thế không,
anh Ăngtôniô? – Cơlarit mỉm cười hỏi.
- Đúng! Và cả không khí tu viện, nơi tôi ở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.