NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 99

- Nhưng chưa ai ăn gì đây mà, cả hai người?
- Chúng tôi mải nói chuyện và không biết rằng bữa ăn đã dọn!
Mắt Giăng sáng ngời lên:
- Cậu đã trở thành một người bạn lịch sự đối với phụ nữ rồi đấy, Tôniô ạ!
Ăngtoan đỏ mặt:
- Ông Anhôlô cũng vừa lại nói chuyện một lúc.
- Lôđôvixi ấy à? Mẹ kiếp!
Giăng văng ra tiếng chửi thề rồi cau mày nhìn Cơlarit:
- Hắn nói gì thế?
Ăngtoan đã trả lời trước:
-Chúng tôi nói về chiêm tinh học. Ông ta cũng rất quan tâm đến môn giải
phẫu học.
- Trời ơi!
Cơlarit lắc đầu và Giăng chuyển sang vấn đề khác.
- Chà! Mình đã rút quỹ của gia đình đầy căng túi đây. Chiều nay chúng ta
sẽ chén tốt, Tôniô ạ!
Tuy nhiên, dù Giăng vui nhưng có cái gì đó làm Cơlarit không vui. Cô
không còn là người bạn tươi cười, duyên dáng lúc trước nữa. Giăng hình
như không nhận thấy gì cả, như thường lệ, anh nói như khướu, và Ăngtoan
bắt đầu ăn ngấu nghiến. Đĩa thức ăn ngốn hết, anh ngả người trên ghế và
thích thú ngắm cảnh tượng màu sắc đang diễn ra trước mắt mình.
Giữa những gông đôn lịch sự đang vạch những vệt dài trên làn nước xanh
lcụ, một chiếc thuyền rộng chở nặng những hành lý và hàng hoá đang lướt
qua. Ăngtoan cố kìm để không kêu lên vì những người khách ngồi trên ghế
nệm kia không phải ai khác Luxia Belacmi và ông chú cô. Giăng nhìn theo
mắt bạn và anh sửng sốt.
- Trời ơi! Một kỳ quan nhỏ tuyệt diệu!
- Đâu? – Cơlarit hỏi, tò mò như tất cả những người con gái của nữ thần
Eva.
- Kia kìa, trong chiếc thuyền kia, gần ông già ấy.
Tiếng nói oang oang của Giăng vẳng tới thuyền. Luxia quay đầu lại và
không nghi ngờ gì nữa, cô nhận ra người thầy thuốc trẻ, vì cái miệng xinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.