NGƯỜI TRONG LÒNG - Trang 122

Anh nhìn đôi môi run rẩy của cô gái trước mặt, cô đang khép hờ hai

mắt, anh nở nụ cười.

“Sắp rồi.” Giọng của anh trầm thấp khàn khàn.

Anh ngẩng đầu, đứng cách cô một chút, một lần nữa cử động năm

ngón tay.

“Được rồi.” Anh lấy khăn trên đầu xuống.

Hà An Nhiên vươn tay gẩy gẩy tóc mái, giờ cô đang ở trong một cục

diện rất xấu hổ. Đi cũng không được, ở lại cũng không xong, vì thế cô lại
theo bản năng nắm chặt hai tay.

Chu Duyên Xuyên cũng nhìn thấy.

“Không còn sớm nữa, về ngủ đi.”

“… Vâng”

Sau khi về lại phòng mình, Hà An Nhiên mới thở phào nhẹ nhõm một

hơi. Sức ép của anh lớn như thế từ lúc nào, cô đứng bên cạnh anh mà thiếu
chút nữa là bị anh ép chết.

Cô đá dép, chui vào ổ chăn của mình.

Trên người cô mặc quần áo của anh, trên quần áo có mùi của anh,

thấm vào ruột gan cô, khiến cô cảm giác kiên định cùng an toàn không nói
nên lời. Có thể là nhờ cảm giác an toàn, cũng có thể là hôm nay cô bận rộn
trả bản vẽ nên quá mệt, nằm trên giường một lát đã ngủ.

Bên này cô ngủ say, bên Chu Duyên Xuyên thì ngược lại, anh trằn trọc

khó ngủ, cho đến rạng sáng mới ngủ được.

...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.