Mặt Hà An Nhiên tối lại, vừa thẹn vừa giận, cô hung hăng liếc xéo anh
một cái, sau đó im lặng bước thêm một bước.
Chu Duyên Xuyên cũng nhanh chóng tiến lên một bước, nhưng môi
cô đang mím chặt, hiển nhiên là không muốn để ý đến anh.
“Aiz, người phía trước đi rồi, cậu đi lên đi.”
“Biết rồi mà.”
Nữ sinh đang chôn mặt vào điện thoại bước thêm một bước lớn, không
ngờ đầu lại vô ý đụng vào người phía trước.
Chu Duyên Xuyên chỉ cảm thấy lưng bị người ta đụng phải, tuy rằng
không đau, nhưng vẫn có cảm giác.
“Ôi… xin lỗi anh…” Nữ sinh nhanh chóng xin lỗi.
“Không sao.” Chu Duyên Xuyên không quay đầu lại, trầm giọng nói.
“Giọng nói này…”
Nữ sinh nhỏ giọng nói thầm, lại làm hai người phía trước bắt đầu căng
thẳng.
“Quá quyến rũ đi.”
Hai người không hẹn mà cùng nhìn nhau, lại không biết nói gì cho
phải.
“Này, cậu muốn bị đánh à, không thấy chị gái này là bạn gái người ta
sao?” Nữ sinh đẩy xe mua sắm hạ giọng nói.
Hà An Nhiên bất đắc dĩ, cô không phải bạn gái anh… Nhưng bây giờ
cô không thể quay đầu giải thích với hai cô bé đó…