NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 325

Thanh Vân thật sự không bằng Lâm Văn Trúc, trên người cô ta có một vẻ
quyến rũ, cũng có thể gọi là sự phong tình lơ đãng, rõ ràng là khí chất tiểu
thư khuê các, nhưng nhiều thêm chút phong tình, thế là hình thành vẻ đặc
sắc độc nhất vô nhị, khiến cô ta trở nên rạng rỡ hơn không ít.

“Lâm tiểu thư, cô cũng thích chỗ này ư?” Đặng Thanh Vân đi đến trước

mặt Lâm Văn Trúc.

“Ừm, nơi này rất yên tĩnh, ngắm mặt hồ này có thể khiến người ta trút bỏ

hết cảm xúc hỗn tạp trong lòng.”

Lâm Văn Trúc dứt khoát đứng dậy, đứng trước lan can trong đình, ngắm

nhìn mặt hồ phẳng lặng này, vẻ tĩnh mịch này như chạm khắc vào xương
cốt, lòng cũng an tĩnh lại.

Đặng Thanh Vân quay đầu nhìn A Lan và Bích Nhu, có vẻ không quen

mặt với Bích Nhu, nhướng mày, nhưng cuối cùng không hỏi nhiều, chỉ dặn,
“Hai ngươi lui xuống đi!”.

Đặng Thanh Vân thấy A Lan và Bích Nhu rời đi, mới tiếp tục, “Nơi này

thích hợp để lặng lẽ gột sạch cảm xúc của bản thân, cho dù gặp phải chuyện
khó chịu đến mức nào, chỉ cần đứng ở đây là có thể có được sự bình yên
mà mình muốn”.

“Tôi cũng nghĩ thế. Chỉ là Đặng tiểu thư có chuyện phiền lòng ư?”

“Là người thì ai cũng có chuyện phiền lòng.”

“Đúng vậy.”

Ánh mắt Đặng Thanh Vân đậu trên mặt Lâm Văn Trúc, “Cô…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.