NGƯỜI TRUYỀN KÝ ỨC - Trang 161

Bố liếc nhìn xuống đứa trẻ đang chập chững. “Vui đùa thỏa thích đi, anh
bạn nhỏ,” ông nói.

“Đây sẽ là đêm cuối cùng cậu làm khách nhà tôi.”

“Ý bố là sao cơ?” Jonas hỏi.

Bố thở dài đầy thất vọng. “Chà, con biết đấy, sáng nay khi con về nhà nó đã
không ở đây vì bọn bố đã giữ nó qua đêm tại Trung tâm Nuôi trẻ. Xem ra
không có con ở nhà sẽ là một dịp tốt để đưa nó đi kiểm tra. Mấy hôm trước
nó ngủ ngon lành thế cơ mà.”

“Chuyện không ổn hay sao?” Mẹ hỏi vẻ thông cảm.

Bố cười buồn bã. “Đó là nói tránh lắm rồi. Thật là thảm họa. Rõ ràng là nó
khóc suốt đêm. Nhóm ca đêm không thể dỗ được nó. Lúc anh đến nơi thì họ
đã hoàn toàn kiệt quệ.”

“Gabe, em hư quá,” Lily khẽ tặc lưỡi trách đứa trẻ đang toe toét cười trên
sàn nhà.

“Vì vậy,” Bố nói tiếp, “hẳn nhiên là bọn bố phải đưa ra quyết định. Trong
cuộc họp chiều nay, thậm chí cả bố cũng bỏ phiếu đồng tình phóng thích
Gabriel.”

Jonas bỏ đĩa xuống và nhìn Bố chằm chằm. “Phóng thích á?” Cậu hỏi.

Bố gật đầu. “Rõ ràng là chúng ta đã cố gắng hết sức rồi, phải không?”

“Đúng vậy,” Mẹ đồng ý một cách dứt khoát.

Lily cũng gật đầu đồng tình.

Jonas cố gắng giữ giọng thật bình tĩnh. “Bao giờ ạ?” Cậu hỏi. “Bao giờ nó
sẽ bị phóng thích?”

“Ngay sáng mai. Bọn bố phải bắt đầu chuẩn bị cho Lễ Đặt tên, nên mọi
người nghĩ là phải xử lý việc này ngay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.