NGƯỜI TRUYỀN KÝ ỨC - Trang 167

khi chạm phải lớp thịt lộ ra. Những cơn đau nhức liên hồi vì mắt cá sưng
phồng dịu dần sau nhiều lần cậu ngâm nó vào nước lạnh chảy qua các rãnh
bên đường.

Cậu vừa mới hiểu ra rằng sự an toàn của Gabriel hoàn toàn phụ thuộc vào
việc cậu giữ gìn được sức mạnh.

Chúng bắt gặp thác nước đầu tiên, và lần đầu tiên trong đời nhìn thấy thú
hoang.

“Máy bay kìa! Máy bay kìa!” Gabriel gọi. Jonas vội vàng vòng xe nấp vào
một lùm cây, mặc dù đã mấy ngày nay cậu không hề nhìn thấy máy bay và
lúc này cũng không nghe thấy tiếng động cơ.

Dừng xe, Jonas quay lại bế Gabe và thấy cánh tay mũm mĩm của cậu bé
đang chỉ lên trời.

Cậu sợ hãi nhìn lên, nhưng không phải là máy bay. Mặc dù chưa từng nhìn
thấy nó bao giờ, nhưng cậu có thể nhận ra nó từ ký ức mờ nhạt được nhận
thường xuyên từ Người Truyền thụ. Đó là một con chim.

Chẳng mấy chốc, trên đường đi, hai cậu bé gặp rất nhiều chim bay lượn ríu
rít phía trên đầu.

Chúng nhìn thấy cả nai; và một lần, chúng thấy bên đường một con vật nhỏ
màu nâu đỏ có cái đuôi dày đang nhìn chúng tò mò, không chút sợ hãi;
nhưng Jonas không biết tên nó. Cậu đạp xe chậm lại và hai bên nhìn nhau
cho đến khi con vật quay đi và mất hút vào rừng.

Mọi thứ đó đều mới mẻ với cậu. Bước ra khỏi cuộc sống đồng nhất và dễ
dự đoán, cậu mê mẩn những bất ngờ chờ đợi ở mỗi quãng rẽ trên đường.
Cậu liên tục phải đạp xe chậm lại để trầm trồ ngắm nhìn những bông hoa
dại, lắng nghe một con chim lạ hót thánh thót gần đó, hay chỉ đơn giản là
ngắm nhìn ngọn gió khẽ rung động trong những chiếc lá trên cây. Suốt

Liên Kết Chia Sẽ

    Just a moment...
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.