NGƯỜI TRUYỀN KÝ ỨC - Trang 85

Jonas nhăn mặt, "Cháu ước chúng ta vẫn còn những thứ đó. Thỉnh thoảng
thôi cũng được." Ông già mỉm cười. "Ta cũng vậy," ông nói. "Nhưng chúng
ta không có quyền lựa chọn." "Nhưng thưa ngài," Jonas đề xuất, "vì ngài đó
rất nhiều quyền lực…"

Người đàn ông chữa lại, "Vinh dự", ông nói nghiêm trang. "Ta có vinh dự
rất lớn. Cậu cũng sẽ như vậy. Nhưng cậu sẽ hiểu rằng điều đó không giống
với quyền lực.

"Giờ thì nằm yên nào. Vì chúng ta đã nói đến chủ đề khí hậu, nên ta sẽ cho
cậu một thứ khác. Và lần này ta sẽ không nói tên nó, vì ta muốn kiểm tra sự
tiếp nhận. Cậu sẽ phải nhận thức được cái tên dù không được nói trước. Ta
đã để lộ tên của tuyết, xe trượt, xuống dốc và thanh trượt khi nói trước với
cậu." Không cần nhắc nhở, Jonas lại nhắm mắt. Cậu lại cảm thấy đôi bàn
tay trên lưng mình. Cậu chờ đợi. Lần này những cảm giác đến nhanh hơn.
Đôi tay không còn trở lạnh nữa, mà thay vào đó, cậu bắt đầu thấy ấm trên
cơ thể. Chúng có một chút ẩm. Hơi ấm trải ra, lan khắp qua đôi vai cậu, lên
cổ, tràn về phía mặt. Cậu cũng có thể thấy nó qua những phần có quần áo:
một cảm giác dễ chịu tràn ngập; và lần này khi cậu liếm môi, không khí khá
nóng và đặc.

Cậu không chuyển động. Không có cái xe trượt nào cả. Tư thế của cậu
không hề thay đổi. Cậu chỉ đơn thuần là ở nơi nào đó một mình, ngoài trời,
đang nằm xuống, và hơi ẩm phả tới từ rất xa trên cao. Lần này không hưng
phấn bằng chuyến đi xuyên màn tuyết; nhưng lại rất êm ái và thoải mái.

Đột nhiên cậu nhận thức được từ miêu tả nó: ánh nắng. Cậu nhận thức được
rằng nó đến từ bầu trời. Rồi mọi thứ kết thúc.

"Ánh nắng," cậu mở bừng mắt và nói to.

"Tốt. Cậu đã tìm được từ đó. Điều đó sẽ làm công việc của ta nhàn hạ hơn.
Không phải giải thích quá nhiều."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.