NGƯỜI TRUYỀN KÝ ỨC - Trang 86

"Và nó đến từ bầu trời."

"Chính xác," ông lão nói. "Đó là cách nó đã từng diễn ra."

"Trước Thời kì Đồng nhất. Trước sự Điều chỉnh Khí hậu," Jonas thêm.

Người đàn ông cười lớn. "Cậu tiếp thu tốt lắm, và học rất nhanh. Ta rất hài
lòng về cậu. Ta nghĩ hôm nay đến đây là đủ rồi. Chúng ta có một khởi đầu
tốt đẹp đấy."

Nhưng Jonas vẫn còn một thắc mắc. "Thưa ngài," cậu nói, "Trưởng lão nói
với cháu – nói với tất cả mọi người – và ngài cũng nói với cháu, rằng công
việc này sẽ rất đau đớn. Nên cháu đã hơi sợ. Nhưng nó chẳng đau đớn gì cả.
Cháu thật sự thích lắm," cậu nhìn ông lão vẻ dò hỏi.

Ông ta thở dài. "Chỉ vì ta khởi đầu bằng những ký ức thú vị thôi. Thất bại
lần trước đã giúp ta hiểu phải làm như vậy." Ông hít thở sâu vài lần rồi nói,
"Jonas, nó sẽ rất đau đớn. Nhưng giờ thì chưa cần thiết." "Cháu gan dạ lắm,
thật mà." Jonas ngồi hơi thẳng người lên.

Ông lão nhìn cậu một lúc rồi mỉm cười. "Ta thấy," ông nói. "Chà, vì cậu đã
hỏi – ta nghĩ ta vẫn còn đủ năng lượng cho một lần truyền nữa."

"Nằm xuống lần nữa nào. Đây sẽ là lần cuối trong ngày hôm nay."

Jonas háo hức nghe theo. Cậu nhắm mắt, chờ đợi, và lại cảm thấy đôi bàn
tay trên lưng mình, rồi cậu lại thấy hơi ấm, thấy ánh nắng, đến từ bầu trời
của ý thức thứ hai vẫn còn mới mẻ với cậu. Lần này, khi nằm phơi mình
trong hơi ấm ký diệu, cậu cảm nhận được thời gian trôi qua, bản thể gốc của
cậu hiểu rằng mới chỉ qua được một hoặc hai phút; nhưng bản thể kia, bản
thể tiếp nhận ký ức, lại cảm thấy hàng giờ đã trôi qua dưới ánh nắng. Da
cậu bắt đầu đau nhói. Không chịu được, cậu cử động, gập một cánh tay, và
thấy đau buốt ở khớp khuỷu tay. "Á," cậu hét lên, dịch người một chút trên
giường, "Aaaa," cậu kêu, nhăn nhó vì cú xê dịch, thậm chí mở mồm để nói
cũng khiến cậu đau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.