NGƯỜI TÙ BÉ NHỎ - Trang 101

này như một cái cớ để xông vào phòng tắm và lạm dụng tôi. Tôi chẳng thể
làm gì để có thể buộc ông ta phải ở ngoài bởi vì ông ta luôn rút chìa khoá
phòng tắm ra từ trước. Richard nói rằng ông ta không muốn trong nhà mình
có bất cử cánh cửa nào bị khoá ngoại trừ cái nhà kho của riêng ông ta và tất
cả những cánh cửa bên ngoài. Điều này thật nực cười. Tôi đoán rằng việc
những cánh cửa trong nhà bị khoá lại sẽ khiến cho ông ta có cảm giác
quyền lực của mình bị giới hạn vì ông ta không thể đến bất cứ nơi nào, vào
bất cứ thời điểm nào mà ông ta muốn. Nếu như ai đó trong nhà này có được
chìa khoá thì chúng tôi sẽ có thể thoát khỏi ông ta dù chỉ là một vài phút và
ông ta không thể chịu đựng được ý nghĩ đó .
Khi cởi đồ, tôi có một cảm giác lạ lùng là điều gì đó rất rùng rợn đang sắp
sửa xảy ra. Tôi tắm rất nhanh, cố gắng che mình càng kín càng tốt và có
cảm giác như mình đang bị nhìn trộm. Tôi cũng không biết là chiếc khoá
trên cửa có lỗ thủng hay không. Tôi tắm vội vã trèo ra khỏi bồn và mở
toang cửa, lòng tự hỏi không biết có phải mọi chuyện là do tôi tưởng tượng
ra hay không. Và tôi không thể ngăn mình thét lên khi gần như đâm bổ vào
Richard lúc này đang quì trên sàn, quần dài và quần đùi tụt xuống tận mắt
cá chân, dương vật nằm gọn trong tay. Tôi đóng sầm cửa lại và nghe thấy
tiếng ông ta đập phá ở bên ngoài. Khi biết chắc ông ta đã về phòng, tôi lau
khô người thật nhanh là chạy về phòng mặc đồ. Sự việc đó không bao giờ
được nhắc lại. Điều này thật lạ lùng bởi vì Richard chưa bao giờ xấu hổ khi
ông ta nói về những dục vọng của mình và những gì ông ta sắp sửa làm với
tôi .
Thường thì ông ta sẽ cố làm ra vẻ những gì ông ta đang làm chỉ là trò đùa.
Thỉnh thoảng, khi tôi đang ở trong bếp giặt quần áo, ông ta tiến lại từ phía
sau và chụp một cái túi để đồ bằng nhựa lên đầu tôi rồi bít chặt lấy mặt tôi
bằng túi nilong đựng thực phẩm. Ông ta cười lớn còn tôi thì không thể nào
chống cự lại cũng như không thể biểu lộ cảm giác đau đớn hay sợ bãi bởi vì
nếu thế tôi sẽ rơi vào một rắc rối khác vì đã tỏ vẻ "ủ rũ”. Vài lần đầu, tôi
chống cự lại một cách bản năng để kéo cái túi ra cũng giống như khi tôi cố
gắng vùng vẫy để thoát khỏi chiếc gối bịt chặt lấy mặt mình . Nếu không
tôi cũng cố tạo ra một lỗ hổng trên cái túi để có được một chút không khí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.