NGƯỜI TÙ BÉ NHỎ - Trang 143

quả có là gì đi chăng nữa.

Tôi nhanh chóng vạch kế hoạch trong đầu. Thật sai lầm nếu muốn chạy ra
từ cửa sau bởi vì đó là chỗ đậu xe của ông ta. Cách tốt nhất là chuẩn bị
thoát ra từ cửa trước khi ông ta quay trở lại tôi có thể lao ra ngoài đường
đúng lúc ông ta đi vào. Ở ngoài đường, tôi có thể được an toàn hơn khi bị
kẹt trong nhà. Ông ta vốn không sợ làm trò cười cho mọi người và sẵn sàng
tát tôi, nhưng ông ta sẽ không làm to chuyện ở nơi công cộng, đặc biệt là
khi tôi có Emma đi cùng. Ông ta sẽ tập trung suy nghĩ để tìm cách bắt tôi
vào nhà và ở đó ông ta sẽ có đủ thời gian để làm tất cả những gì ông ta
muốn. Trong nhà bếp, sau cái của, tôi đã để sẵn hai con dao, một cái búa và
tôi sẵn sàng dùng nếu cần. Nếu tôi giết ông ta, tôi chỉ phải vào tù, chắc
chắn sẽ không thể nào tệ hơn cuộc sống hiện tại.

Tôi nhanh chóng thay đồ cho Emma để chúng tôi có thể sẵn sàng làm một
cuộc tháo chạy khi có cơ hội tới.

Mười lăm phút sau, Richard trở lại và gõ cửa. Tôi ngạc nhiên khi ông ta
không đá. tung cánh cửa và ngang nhiên đi vào như mọi lần. Có thể một vài
phút qua đã khiến ông ta thay đổi ý nghĩ và ông ta đã điều khiển tâm trạng
của mình theo chiều hướng tích cực hơn. Có lẽ ông ta đã nhận thấy tôi rất
nghiêm túc và phải cẩn thận nếu ông ta không muốn đánh mất đi 17 năm
huấn luyện để thay đổi tâm hồn của tôi.

Tôi run bắn cả người và tôi nghĩ mình sẽ nôn mửa ra vì sợ hãi mất. Tôi để
Emma đứng sau lưng và mở cửa.
- Đưa Emma ra đây mau - ông ta ra lệnh .
- Ông sẽ không còn được thấy nó nữa đâu - Tôi nói, giọng tôi run không thể
nào kiềm chế được.

Ông ta huênh hoang và nói như điên dại. Ông ta nói rằng ông ta sẽ bảo mẹ
tôi mang Emma đi xa, rằng ông ta sẽ giết tôi, những việc ông ta không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.