NGƯỜI TÙ BÉ NHỎ - Trang 59

mạnh tay với chúng. Chúng tôi chẳng có cách nào để phân thắng bại và thế
là bao giờ chúng tôi cũng kết thúc cuộc chiến bằng những tiếng khóc nức
nở và sự đau đớn. Những lúc như vậy, tôi biết rằng bọn trẻ cũng căm thù
cha chúng giống như tôi.
Mặc dù tôi không ngại gì việc phải chăm sóc các em trai tôi nhưng tôi còn
quá nhỏ để có thể hoàn toàn bị phó mặc trong việc trông nom các em và
hậu quả là những điều tồi tệ xảy ra là điều không thể tránh khỏi. Một buổi
sáng, tôi vừa chuẩn bị cho ba đứa lớn đến trướng vừa thay tã lót cho Les.
Tôi vừa nướng bánh mì trong lò, vừa tìm kiếm quần áo cho chúng trong khi
chúng thay đồ đến trường đồng thời tôi cũng phải vội vàng để mình cũng
không bị muộn học và tôi đã lơ đãng rời mắt khỏi Les chỉ trong một giây
đồng hồ. Lúc đó, Les mới chỉ một tuổi nhưng đã khá lớn so với tuổi của
mình. Lúc mới sinh, Les đã nặng như một hòn đá và từ đó đến nay cậu còn
lớn hơn nhiều. Chắc là không thể chờ đợi bữa sáng của mình lâu hơn được
nữa, cậu đã với tay và kéo mạnh ấm nước trong khi tôi không để ý và thế là
cả ấm nước sôi đổ cả vào người cậu. Nước sôi khiến cho toàn thân cậu bị
bỏng rộp và phồng lên còn tiếng khóc thét của Les thì thật kinh khủng. Les
đã phải nằm viện ba tháng và những vết sẹo trên cánh tay cậu không bao
giờ biến mất được, mặc dù cuối cùng thì khuôn mặt cậu bé cũng lành sẹo.
Người ta không bao giờ để cho tôi được phép quên rằng chính tôi là người
đã gây ra tai hoạ đó cho cậu và bắt cậu phải mang theo những vết sẹo đó
suốt cả cuộc đời mình.
- Ai đã làm con bị bỏng hả Les? – “Git ngu ngốc" sẽ thường xuyên hỏi cậu
câu đó .
- Janey đã làm điều đó. Janey làm con bị bỏng.
Đó là những gì mà Les sẽ trả lời một cách đầy nghĩa vụ .
Lúc đó tôi mới chỉ mười hai tuổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.