NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 116

- Whisky nữa. Bảo họ mang 1 chai whisky và vài cái ly.
Tên gác nhún vai một cách miễn cưỡng và đi ra, để ngỏ cửa. Leamas hỏi
Peters:
- Anh đến đây bao giờ chưa?
- Có, nhiều lần
- Để làm gì?
- Những thứ này. KHông hẳn như thế này, nhưng chỉ vì công tác.
- Với Fiedler?
- Phải.
- Hắn khá không?
Peters nhún vai:
- Với tư cách một tên Do Thái, y không đến nỗi tệ.
Leamas chợt nghe thấy tiếng động ở cuối phòng, liền quay lại và trông thấy
Fiedler ở cuối ngưỡng cửa. Một tay y cầm chai whisky và tay kia y cầm vài
cái ly và soda. Y cao chưa tới một thước bảy, mặc một bộ y phục màu xanh
thẫm với chiếc áo hơi dài. Y có vẻ nhẵn nhụi, hơi giống một con thú. Mắt y
màu nâu và sáng. Y không nhìn họ mà nhìn tên gác ở cạnh cửa.
- Đi đi
Y nói giọng mũi, hơi giống giọng Saxon
- Hãy đi bảo anh kia mang đồ ăn cho chúng tôi
Peters liền cho hay:
- Tôi vừa bảo anh ta ban nãy. Họ biết rồi, nhưng họ không mang gì vào cả
Fiedler nhận xét một cách lạnh nhạt bằng tiếng Anh:
- Bọn chúng toàn là dânh bảnh. Chúng tưởng ta phải có người hầu ăn riêng
Fiedler đã sống suốt thời chiến tại Gia-nã-đại, Leamas nhớ ra điều này, vì
lúc này chàng đã nhận được giọng nói. Cha mẹ y vốn là dân tị nạn Đức gốc
Do Thái, những người theo chủ nghĩa Macxit, và mãi đến năm 1946 cả gia
đình mới trở về, mong mỏi được góp phần dù phải trả giá nào, vào việc tạo
dựng một quốc gia Đức của Stalin. Y nói với Leamas bằng một giọng lơ là:
- Chào anh, vui được gặp anh
- Chào Fiedler
- Anh đến cuối lộ trình rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.