NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 131

nhẹn như một con chó săn bám sát chủ. Chắc hẳn hai người đã đi bộ suốt
một tiếng đồng hồ, hoặc không chừng nhiều hơn, thì bỗng nhiên tàng cây rẽ
ra trên đầu họ và nền trời xuất hiện. Họ đã đến đỉnh ngọn đồi con, phía
dưới là cả một rừng thông dày đặc, chỉ thỉnh thoảng mới có một chòm dẻ
gai màu xám. Leamas có thể trông thấy túp lều tạm trú của bọn thợ săn bên
kia thung lũng, chênh vênh dưới mỏm đồi đối diện, thấp và thẫm màu trên
nền cây. Chính giữa khoảng rừng thưa là một chiếc ghế dài thô sơ bên cạnh
một đống gỗ và tro than ẩm.
Fiedler bảo:
- Mình hãy ngồi một lát rồi quay về.
Y ngừng một lát rồi tiếp:
- Anh hãy kể cho tôi nghe về chuyện tiền, những số tiền lớn ở ngân hàng
ngoại quốc – theo anh nghĩ, tiền đó dành làm gì?
- Anh muốn nói gì vậy? Tôi đã bảo là để trả cho một địêp viên.
- Một điệp viên ở bên kia Bức Màn Sắt?
Leamas trả lời một cách chán nản:
- Phải, tôi đoán như vậy.
- Tại sao anh đoán vậy?
- Trước hết, tiền quá nhiều. Kế đó là cách trả tiền quá phức tạp, biện pháp
an ninh khá đặc biệt. Và lẽ dĩ nhiên, có Control dính vào.
- Theo ý anh, địêp viên đó dùng tiền làm gì?
- Kìa, tôi đã nói với anh – tôi không biết. Tôi còn không biết hắn có lãnh
tiền ra hay không. Tôi không biết gì hết – tôi chỉ là một anh thư ký quèn.
- Anh đã làm gì với những cuốn sổ trương mục?
- Tôi trả lại ngay khi về đến Luân Đôn – cùng với cuốn thông hành giả của
tôi.
- Các ngân hàng Copenhagen hoặc Helsinki có khi nào viết thư cho anh ở
Luân Đôn bằng cái tên giả của anh?
- Tôi không biết. Tôi đoán rằng mọi thủ tục đều được đưa đến Control.
- Về các chữ ký giả anh đã dùng để mở các trương mục. Control có giữa lại
mẫu không?
- Chắc có. Tôi đã tập đi tập lại nhiều lần và họ có đủ các mẫu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.