NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 133

anh đang ở Thuỵ Sĩ và dùng một địa chỉ mượn nào đó. Anh có phản đối
không?
- Có thể được lắm. Điều đó tuỳ thuộc nơi Control có liên lạc riêng với ngân
hàng bằng chữ ký nguỵ tạo của tôi hay không. Cũng rất có thể không xuôi.
- Tôi thấy dù sao mình cũng không mất gì.
- Anh cần biết rõ để làm gì?
- Nếu tiền đã được rút ra, điều tôi nhìn nhận rất đáng nghi, ta sẽ biết tên
địêp viên ở đâu vào ngày hôm đó. Biết được điều này cũng rất hữu ích.
- Anh đang nằm mơ, Fiedler, anh sẽ không bao giờ tìm ra hắn đâu, nhất là
với loại tin tức đó. Một khi hắn đã ở Miền Tây, hắn có thể đến bất cứ toà
lãnh sự nào, ngay cả trong một đô thị nhỏ và lấy chiếu khán để đi nơi khác.
Anh làm sao ra tay trước hắn được? Anh còn không biết hắn là người Đông
Đức hay không nữa mà. Anh tìm gì bây giờ?
Fiedler không trả lời ngay, y đang lơ đãng nhìn qua bên kia thung lũng.:
- Anh đã nói rằng, anh thường chỉ biết chút ít, còn tôi thì không thể trả lời
câu hỏi của anh mà không kể ra những gì anh không nên biết.
Y ngập ngừng tiếp:
- Nhưng tôi có thể cam đoan với anh rằng, “Rolling Stone” là một điệp vụ
chống lại chúng tôi.
- Chúng tôi?
Y mỉm cười:
- Tức Cộng hoà dân chủ Đức Quốc. Hay Đông Đức, theo cách gọi của anh.
Tôi không đến nỗi dễ cảm như anh tưởng đâu.
Leamas đăm đăm nhìn Fiedler, cố dò xét y bằng đôi mắt nâu của chàng, rồi
chàng trầm ngâm hỏi:
- Còn tôi thì sao? Giả sử tôi không viết những lá thư đó.
Chàng cao giọng hỏi
- Đã đến lúc nói chuyện về tôi chứ, Fiedler?
Fiedler gật đầu một cách dễ chịu:
- Tại sao không?
Hai người cùng im lặng một lúc, rồi Leamas nói:
- Fiedler, tôi đã làm xong phần việc của tôi. Anh và Peters đã biết tất cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.