NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 221

người ở em và bất cứ ai mà họ sử dụng, biến nó thành một thứ vũ khí, rồi
dùng nó để hãm hại, để giết người…
Leamas kêu lên:
- Lạy Chúa! Con người đã làm được những gì khác từ khi thế giới tạo lập?
Em nên hiểu anh không tin gì cả - không tin cả sự tàn hoại hoặc hỗn loạn.
Anh chán ngấy, chán ngấy chuyện chém giết nhưng anh thấy họ không thể
làm khác hơn. Họ không thuyết pháp; họ không đứng trên bu5c hay trên
khán đài để ta chiến đấu cho Hòa bình, cho Thượng đế hay cho bất cứ gì đi
nữa. họ là những kẻ đáng thương đang cố kềm giữ cho những chủ thuyết
khỏi cấu xé tàn sát nhau.
Liz tỏ vẻ tuyệt vọng:
- Anh lầm, họ tàn độc hơn tất cả những người như mình.
Leamas giận dữ hỏi:
- Bởi vì anh đã làm tình với em khi em tưởng anh là một tên lang thang chứ
gì?
Liz trả lời:
- Bởi vì họ khinh thường tất cả, khinh thường những gì trung thực và tốt
đẹp, khinh thường tình yêu, khinh thường…
Leamas bỗng chán nản nhìn nhận:
- Phải. Đó là cái giá họ phải trả: họ khinh thường cả Thượng đế lẫn Karl
Marx cùng một lúc. Nếu ý em muốn như thế.
Liz nói tiếp:
- Nó khiến anh chẳng khác gì Mundt và bọn người kia… Em phải nhìn
nhận em là người bị đá qua đá lại. Bị đá bởi họ, và bởi anh nữa vì anh đã
không thèm lưu ý. Chỉ có Fiedler là không… Nhưng cả bọn còn lại của
anh… tất cả đều coi em như… không ra gì… chỉ như một thứ tiền bạc để
tiêu xài… Alec, bọn anh đều giống hệt nhau.
Chàng nói một cách khổ sở:
-Trời ơi, Liz, em hãy tin anh. Anh ghét chuyện đó, anh ghét mọi thứ đó,
anh chán quá rồi. Nhưng đời là thế, nhân loại đều điên khùng. Mình chỉ là
những kẻ không đáng kể… nhưng đâu đâu cũng vậy, thiên hạ nếu không
bịp thì lại bị lừa, mọi cuộc sống đều không ra gì người ta bị bắn và bị tù, cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.