NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 46

chuyện tâm sự vụn vặt về người yêu của mình, gia đình của mình hoặc con
cái của mình. Họ không biết gì về Leamas, họ đợi, nhưng chàng không thổ
lộ. Tù nhân mới hầu hết gồm hai loại – có kẻ vì xấu hổ, sợ hãi hay xúc
động mạnh thì chờ đợi trong sự ghê rợn lẫn mê hoặc để được người khác
gợi cho biết những kiến thức về đời sống ngục tù, có kẻ thì mang chuyện
của mình làm quà để cố hoà mình với mọi người. Leamas không thiên về
loại nào. Chàng có vẻ hài lòng vì đã khinh được mọi người và họ ghét
chàng vì, cũng như trong đời sống ngoài nhà tù, chàng không cần họ.
Sau chừng mười ngày họ không chịu nổi nữa. Tên đầu sỏ không được
chàng kính nể, bọn đàn em không được chàng khích lệ một hai lời nên bọn
họ ép Leamas khi đang xếp hàng đợi lấy cơm. “Ép” là một lẽ nghi trong tù,
tương tự với xô lấn hồi thế kỷ 18. Bề ngoài không khác gì một tai nạn bất
ngờ khiến cho gamen của tù nhân bị lật úp và thức ăn rơi đầy quần áo.
Leamas bị xô mạnh về một bên trong khi bên kia có một bàn tay chờ sẵn
chặt vào cánh tay chàng, và thế là chuyện xảy ra. Leamas không nói gì,
nhìn một cách trầm ngâm vào hai gã đàn ông ở hai bên và lẳng lặng nhận
chịu câu chửi tục tĩu của một tên giám thị vốn thừa biết chuyện gì xảy ra.
Bốn ngày sau, trong khi làm việc với một cái cuốc ở luống hoa của nhà tù,
hình như chàng vấp ngã. Chàng đang cầm cái cuốc với hai tay ngang người
mình, cái cán cuốc ló ra khỏi cánh tay phải độ chừng mười phân. Trong khi
chàng vặn người cố giữ căng thẳng thì tên tù ở bên phải chàng gập đôi
người với một tiếng rên đau đớn, tay ôm ngang bụng. Từ đó về sau, không
có vụ “ép” nữa.
Có điều lạ nhất về chuyện tù là cái bao giấy màu nâu khi chàng ra khỏi tù.
Một cách châm biếm, nó nhắc nhở chàng nhớ tới vụ cử hành hôn lễ - với
chiếc nhẫn này ta kết hợp ngươi, với bao giấy này ta trả ngươi về xã hội. .
Họ đưa chàng cái bao, yêu cầu chàng ký tên và cái bao chứa đựng tất cả tài
sản của chàng. Không có cái gì khác nữa. Leamas cảm thấy đó là lúc mất
nhân vị nhất trong ba tháng tù và chàng quyết định liệng cái bao đi ngay
khi ra đường.
Chàng đã tỏ ra là một tù nhân ít nói, không ai phàn nàn gì chàng cả. Viên
quản đốc Khám đường, người đã khá lưu tâm tới trường hợp của chàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.