NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 48

thì nghe thấy một tiếng kêu, chàng quay lại, có lẽ hơi đột ngột, chàng nhìn
thấy một người mặc áo mưa nhà binh gọi chàng, cầm cái gói giấy màu nâu.
Leamas thọc hai tay vào trong túi, quay nhìn qua vai về phía người đàn ông
mặc áo mưa. Người đàn ông ngập ngừng, rõ ràng chờ Leamas quay trở lại
hoặc tỏ dấu hiệu quan thiết, nhưng Leamas chẳng làm gì cả. Trái lại, chàng
nhún vai và tiếp tục đi. Chàng nghe một tiếng kêu khác nhưng vẫn lờ đi và
chàng biết người đàn ông đang chay theo sau. Chàng nghe thấy có tiếng
chân trên sỏi, gần như chạy nhanh lại gần và một giọng nói gần như đứt
quãng với một chút bực bội:
- Này ông, nghe tôi nói đây!
Rồi ông ta chạy lên ngang hàng với chàng khiến Leamas đành phải dừng
lại, quay nhìn ông ta:
- Vâng?
- Đây là cái gói của ông phải không? Ông bỏ quên trên băng đá. Tại sao
ông không dừng lại khi tôi gọi?
Cao, tóc xoăn màu nâu, cà vạt da cam và sơ mi xanh nhạt, hơi nóng tính,
hơi diêm dúa. Leamas thầm nghĩ. Có thể là một giáo sư tốt nghiệp trường
Kinh tế Luân đôn và điều hành một hội quán kịch nghệ ở ngoại ô. Mắt yếu.
Chàng nói:
- Ông cứ việc để lại đó. Tôi không muốn mang theo.
Người đàn ông đổi sắc mặt:
- Ông không được để đồ ở đó, mất vệ sinh
Leamas đáp lại:
- Có thể lắm chứ. Có thể có người sẽ thấy nó hữu dụng.
Chàng định đi tiếp nhưng người lạ vẫn tiếp tục đứng trước mặt chàng, hai
tay ôm cái gói như ôm một đứa trẻ con. Leamas nói:
- Xin cảm phiền tránh đường cho tôi.
Người đàn ông nói bằng một giọng cao hơn:
- Ô kìa, tôi cố ra ơn cho ông. Sao ông phải tỏ ra thô lỗ như thế?
Leamas nói:
- Nếu ông muốn ra ơn cho tôi, sao ông phải theo dõi tôi suốt nửa tiếng vừa
qua?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.