NGƯỜI TUYẾT - Trang 134

“Nhất trí.”
Harry cho xe chạy đến phố Bislett. Anh nghĩ đến căn hộ bị lột sạch của

mình. Anh nhìn đồng hồ rồi đổi ý và ngoặt sang phố Pilestredet, hướng về Sở
Cảnh sát.

Lúc hai giờ sáng, một lần nữa Harry lôi Katrine đang say giấc nồng dậy

nghe điện thoại.

“Lại chuyện gì nữa đây?” cô hỏi.
“Tôi đang ở văn phòng và xem qua những thông tin cô tìm được. Cô nói

những phụ nữ mất tích đều đã có chồng con. Tôi cho rằng đó có thể là chi tiết
đáng ngờ.”

“Gì cơ?”
“Tôi không biết. Tôi chỉ muốn nghe mình nói ra điều đó với người khác. Để

xem có ngớ ngẩn không.”

“Vậy anh thấy thế nào?”
“Ngớ ngẩn. Chúc ngủ ngon.”

Eli Kvale nằm mở bừng mắt. Bên cạnh cô, Andreas đang thở nặng nhọc không
chút ưu tư, vướng bận. Một vạt ánh trăng lọt qua khe hở giữa hai tấm rèm, rọi
lên bức tường đúng vào cây thánh giá cô mua hồi đi nghỉ trăng mật ở Rome.
Điều gì đã khiến cô thức giấc nhỉ? Phải chăng là Trygve? Nó dậy rồi ư? Bữa ăn
và buổi tối trôi đi như những gì cô mong đợi. Cô được ngắm nhìn hai gương
mặt hạnh phức rạng ngời trong ánh nến, mọi người thi nhau nói, ai cũng có bao
điều muốn kể! Nhất là Trygve. Và khi thằng bé kể về Montana, về việc học
hành và bạn bè ở đó, cô chỉ lặng im ngắm con trai, chàng trai trẻ đã dần thành
người lớn, thành bất cứ ai mà nó mong muốn, tự tay xây đắp đời mình. Điều
khiến cô hạnh phúc nhất là Trygve có thể lựa chọn. Một cách tự do và thoải
mái. Không giống như cô, phải giấu giấu giếm giếm trong bí mật.

Cô nghe thấy tiếng căn nhà cọt kẹt, nghe bốn bức tường chuyện trò với

nhau.

Nhưng còn một âm thanh khác nữa, một tiếng động lạ. Từ ngoài vọng vào.
Cô rời khỏi giường, bước tới bên cửa sổ và he hé vén rèm ra xem. Tuyết rơi

rồi. Những cành táo đã khoác lên mình lớp áo dày, ánh trăng phản xạ trên lớp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.