NGƯỜI TUYẾT - Trang 143

“The Conversation - Đối thoại,” Harry nói. “Phim hay nhất của Coppola.”
“Chính nó. Phim đấy thì em công nhận là bị xem nhẹ thật.”
“Không phải vậy đâu,” Harry thở dài. “Chỉ là bị người đời quên lãng thôi.

Nó được đề cử giải Oscar cho hạng mục Phim xuất sắc nhất.”

“Tối nay em đi ăn cùng mấy người bạn. Lúc về em có thể ghé qua trả anh.

Tầm mười hai giờ anh vẫn còn thức chứ?”

“Có thể. Sao lúc đi em không mang qua luôn?”
“Thế thì hơi khó, nhưng dĩ nhiên là cũng được thôi.”
Câu trả lời cô thốt ra thật nhanh. Nhưng chưa đủ nhanh để Harry không kịp

nghe thấy.

“Ừm,” anh nói. “Đằng nào anh cũng chẳng ngủ được. Anh hít phải nấm mốc

và bị khó thở.”

“Hay là thế này nhé. Em sẽ bỏ vào hòm thư dưới nhà, như thế anh sẽ không

phải lọ mọ dậy nữa, được không nào?”

“Được.”
Họ cúp máy. Harry trông thấy tay mình run rẩy. Anh quy kết đó là do thiếu

nicotine và đi ra bắt thang máy.

Đúng lúc đó Katrine bước ra khỏi văn phòng như thể cô biết tiếng chân nện

trên sàn là của anh. “Tôi đã nói chuyện với Espen Lepsvik. Chúng ta có thể cử
một người trong đội của anh ta trực ca tối nay.”

“Tốt lắm.”
“Có tin vui à?”
“Gì cơ?”
“Anh đang cười kìa.”
“Thế sao? Ờ, chắc là vui thật.”
“Vui vì chuyện gì?”
Anh vỗ nhẹ vào túi. “Thuốc lá.”

Eli Kvale ngồi bên bàn ăn với một tách trà, đưa mắt nhìn ra vườn và lắng nghe
tiếng ầm ì dễ chịu phát ra từ máy rửa bát. Chiếc điện thoại cố định màu đen
nằm trên mặt bàn bếp. Ống nghe trong tay cô nóng bừng lên do siết quá chặt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.