NGƯỜI TUYẾT - Trang 228

“Vậy là anh không biết chúng ta đã thỏa thuận với nhau những gì rồi, Hole

ạ.” Støp mỉm cười và mở cửa. “Thật sự không biết. Tôi chắc rằng sẽ sớm được
gặp lại anh thôi.”
“Anh không nghĩ sẽ được gặp lại em sớm đến thế,” Harry nói khi đứng đó mở
cửa.

Rakel vội vã chạy lên mấy bậc thang cuối để tới căn hộ của anh.
“Không đúng,” cô nói, lao vào vòng tay anh. Rồi cô đẩy anh vào trong nhà,

lấy gót giày gạt cho cửa đóng lại, ôm ghì lấy đầu anh và hôn anh đầy cuồng
nhiệt.

“Em ghét anh,” cô vừa nói vừa tháo thắt lưng của anh. “Anh biết bây giờ em

không thể để chuyện này xen vào cuộc sống của em mà.”

“Vậy em về đi,” Harry nói, cởi áo khoác rồi đến áo sơ mi của cô. Chiếc quần

cô đang mặc có khóa bên hông. Anh kéo khóa và luồn tay vào trong, đặt lên
hõm lưng cô, phía trên lớp vải nội y mát lạnh, mượt như lụa. Hành lang vắng
lặng chỉ nghe tiếng thở của hai người và tiếng gót giày của cô chạm sàn một
lần duy nhất khi cô nhích chân để đón nhận anh.

Lúc sau, khi nằm trên giường hút chung một điếu thuốc, Rakel trách móc

anh, nói anh không khác gì kẻ buôn ma túy.

“Chẳng phải đó là cách chúng vẫn làm hay sao?” cô nói. “Cho không biếu

không mấy liều đầu tiên. Đến lúc người ta không dứt ra được nữa.”

“Và thế là kẻ nghiện phải trả giá,” Harry nói, nhả khói thuốc lên trần nhà

thành hai vòng tròn một lớn một nhỏ.

“Rất đắt,” Rakel nói.
“Em đến đây chỉ để giải tỏa ham muốn thể xác thôi đúng không?” Harry hỏi.

“Nói đi để anh biết.”

Rakel vuốt ve ngực anh. “Dạo này anh gầy quá Harry à.”
Anh không đáp. Chỉ im lặng chờ đợi.
“Chuyện với Mathias không tốt lắm,” cô nói. “Đúng hơn là, anh ấy rất tốt.

Rất hoàn hảo. Chỉ em là không được như thế.”

“Vậy vấn đề là gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.