NGƯỜI TUYẾT - Trang 236

Cô gái nhỏ nhắn với phong thái nhanh nhẹn đứng dậy, họ ôm lấy nhau, cả

hai đều cảm thấy hơi gượng gạo.

“Anh gầy quá,” cô nói.
Harry nhún vai. “Tình hình cô… dạo này ra sao?”
“Greger ngủ khi cần ngủ, ăn khi cần ăn, và hầu như chẳng bao giờ quấy

khóc.” Cô mỉm cười. “Với tôi giờ thì tất cả chỉ có vậy thôi.”

Anh nghĩ có lẽ anh nên nói đôi câu về Halvorsen. Câu gì đó để cho thấy anh

không quên. Nhưng anh chẳng tìm được lời nào thích họp. Có điều, dường như
Beate cũng hiểu nên thay vì vậy, cô lại hỏi thăm anh.

“Cũng bình thường,” anh nói và thả người xuống ghế. “Không đến nỗi. Tệ

hết sức. Còn phải xem cô hỏi lúc nào.”

“Thế hôm nay thì sao?” Cô quay sang phía màn hình ti vi và nhấn một cái

nút, vậy là những người trên đó bắt đầu chạy giật lùi về phía trung tâm thương
mại Storo.

“Tôi bị hoang tưởng,” Harry nói. “Tôi cứ cảm thấy như đang chạy theo một

kẻ thao túng mình, mọi việc hết sức hỗn loạn và hắn đang khiến tôi làm đúng
như những gì hắn muốn. Cô có hiểu cảm giác ấy không?”

“Có,” Beate nói. “Tôi gọi hắn là Greger.” Cô dừng tua băng. “Anh có muốn

xem tôi đã phát hiện được những gì không?”

Harry đẩy ghế lại gần hơn. Không có gì lạ khi Beate Lønn sở hữu tài năng

thiên bẩm vì hồi hình thoi của cô - phần não ghi nhớ và nhận diện mặt người -
cực kỳ phát triển và tinh nhạy đến mức khiến cô chẳng khác nào kho dữ liệu
sống về tội phạm.

“Tôi đã xem ảnh anh gửi của những người có liên quan trong chuyên án,” cô

nói. “Chồng con, nhân chứng, v.v… Dĩ nhiên là tôi vẫn nhớ mặt các bạn cũ của
chúng ta.”

Cô cho chạy lần lượt từng khung hình. “Đây,” cô nói và bấm dừng.
Tấm ảnh dừng lại và hiện lên màn hình, trên nền ảnh đen trắng nhòe nhiễu

có vài người.

“Đâu?” Harry hỏi, cảm thấy mình vẫn cứ gà mờ hệt như mọi lần cùng Beate

Lønn nghiên cứu những tấm ảnh trước đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.