NGƯỜI TUYẾT - Trang 317

ngày thứ hai mươi

IM LẶNG

Harry nhấn chuông nhà Arve Støp một lần nữa.

Một con cú đêm không kiếm được mồi đang bước trên cây cầu bắc qua dòng

kênh, chăm chú nhìn xuống chiếc ô tô Amazon màu đen đỗ chính giữa quảng
trường không một bóng xe ở khu Aker Brygge.

“Giờ này mà đang vui vẻ với cô nào thì chắc ông ta chẳng chịu ra mở cửa

đâu,” Bjørn Holm nói, ngước nhìn cánh cửa kính cao ba mét.

Harry ấn tiếp chuông của các phòng còn lại.
“Đấy toàn là văn phòng thôi,” Holm nói. “Støp sống một mình ở tầng trên

cùng cơ. Tôi đọc báo thấy bảo thế.”

Harry đưa mắt nhìn quanh.
“Không,” Holm nói, anh ta đã đoán ra ý định của Harry. “Dùng xà beng

không ăn thua đâu. Vả lại, kính thép là loại kính chống vỡ. Chỉ còn cách đợi
đến khi lao…”

Harry xăm xăm trở ra xe. Và lần này Holm không thể dò được ý nghĩ của

anh chàng thanh tra. Chỉ đến khi Harry ngồi vào ghế lái và Bjørn sực nhớ chìa
khóa vẫn còn cắm trong ổ thì anh ta mới hiểu.

“Không, Harry! Không! Đừng…”
Phần còn lại của câu nói đã bị tiếng động cơ gầm rú át mất. Bánh xe quay tít

trên mặt đất trơn nhẫy nước mưa rồi bắt đầu tìm được điểm tựa. Bjørn Holm
đứng chắn ngang đường, xua tay loạn xạ, nhưng khi nhác thấy ánh mắt vị
thanh tra đang ngồi sau tay lái, anh ta vội nhảy phắt sang một bên. Thanh cản
trước của chiếc Amazon tông vào cửa chính với một tiếng ầm như bị bóp
nghẹt. Tấm kính ở cửa hóa thành những mảnh vụn màu trắng, chúng lơ lửng
giữa không trung trong một giây tĩnh lặng trước khi rơi rào rào xuống đất.
Bjørn chưa kịp đánh giá mức độ thiệt hại thì Harry đã ra khỏi xe và ung dung
bước qua ngưỡng cửa giờ chẳng còn kính nào cản lối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.