NGƯỜI TUYẾT - Trang 35

động của mẹ. Niềm vui sướng trào dâng khi giọng nói dịu dàng cất lên. Nhưng
đó chỉ là một lời nhắn, bảo nó hãy để lại họ tên rồi chúc nó một ngày tốt lành.

Giờ đâu phải ban ngày, là đêm mà.
Thằng bé ra ngoài hiên, xỏ chân vào đôi giày to sụ của bố, mặc chiếc áo bu-

dông bên ngoài bộ đồ ngủ rồi bước ra sân. Mẹ nói ngày mai tuyết sẽ tan, nhưng
trời vẫn giá lạnh, cơn gió hiu hiu rủ rỉ, rì rầm qua tán sồi bên cổng chính. Từ
đây sang nhà Bendiksen chỉ gần trăm mét, và may thay lại có hai ngọn đèn
đường soi tỏ. Hẳn là mẹ đang ở bên ấy. Nó ngó trái rồi ngó phải để chắc chắn
không có người nào ngăn cản mình. Đột nhiên nó trông thấy người tuyết.
Người tuyết vẫn đứng nguyên chỗ cũ, bất động nhìn về phía ngôi nhà, tắm
mình trong ánh trăng lạnh lẽo. Thế nhưng trông nó hình như khang khác, có
nét rất giống người, nhìn quen lắm. Jonas hướng ánh mắt về phía nhà
Bendiksen. Nó định chạy thật nhanh sang đó, rồi lại thôi. Thằng bé đứng đó,
cảm nhận cơn gió nhè nhẹ thổi tới, lạnh căm như xuyên thấu châu thân. Nó từ
từ quay lại nhìn người tuyết. Lúc này đây Jonas mới nhận ra điều gì đã khiến
người tuyết trông quen thuộc đến thế. Nó đang quàng khăn. Một chiếc khăn
màu hồng. Chiếc khăn Jonas tặng mẹ hồi Giáng sinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.